Chương 36: Anh Hết Hot Nhanh Vậy Sao

Ba ngày sau đó, Lê Lạc đều trốn trong căn nhà xa hoa của Đoạn Minh Dương.

Tại sao lại nói là trốn, bởi vì một là, dấu vết h0an ái khắp người anh và những chấm đỏ trên cổ anh nhiều đến mức không nỡ nhìn, bây giờ thời tiết lại nóng, nếu như mà anh ra ngoài tham gia hoạt động, chỉ sợ là năm phút sau sẽ lên hạng nhất hotsearch mất thôi.

Hình tượng của anh là quý công tử phong lưu, không phải là thiếu gia ăn chơi trác táng.

Hai nữa là hôm đó Đoạn Minh Dương ngang nhiên mang người đến cứu anh, những tai mắt mà Đoạn Hưng Diệp sắp xếp chắc chắn sẽ báo lên trên, lần này anh triệt để trở thành con châu chấu trên cùng một sợi dây với Đoạn Minh Dương rồi, đừng hòng mà phủi sạch quan hệ nữa.

Thủ đoạn của Đoạn Hưng Diệp ác độc đến như thế, nói không chừng là hắn ta sẽ lại gây phiền phức cho anh nữa, nên tạm thời anh ở chỗ của Đoạn Minh Dương sẽ an toàn hơn.

Nhưng mà cứ ở như vậy cũng không phải là kế sách lâu dài, anh cũng chưa hoàn toàn buông bỏ phòng bị với Đoạn Minh Dương, ở chung một chỗ với hắn vẫn không thể sánh bằng việc ung dung thoải mái ở nhà mình.

Đoạn Minh Dương thì ngược lại rất thong thả, hơn một nửa thời gian mỗi ngày đều ở trong thư phòng, dùng máy tính để xử lý công việc ở công ty, họp online qua video call.

Thỉnh thoảng hắn ra ngoài gặp khách hàng, thì để mấy tên vệ sĩ canh chừng ở nhà, chính bản thân hắn cũng sẽ không về khuya quá.

Lê Lạc thấy vậy thì có chút buồn cười, lẽ nào Đoạn Minh Dương tính xem anh là con chim trong lồ ng mà nuôi thật đấy à?

Tối nay Đoạn Minh Dương về, anh liền hỏi vấn đề này.

Câu trả lời của Đoạn Minh Dương nằm ngoài dự đoán của anh:

"Ngày mai anh có thể về rồi."

Lê Lạc bất ngờ:

"Thật hay giả? Tôi tiếc mạng mình lắm đó, cậu chắc chắn là ngày mai tôi về nhà sẽ không bị ai đó nhảy ra bắt cóc giết con tin giữa đường đó chứ?"

Đoạn Minh Dương nhàn nhạt nhìn anh một cái, dường như là đang chỉ trích trí tưởng tượng quá mức khoa trương của anh.

Sẽ không đâu.

Sao cậu biết được?

"Bởi vì người anh em tốt của anh hôm nay đã thu thập đủ chứng cứ, đang cho người chỉnh sửa lại, hắn chuẩn bị đưa cho nhiều đơn vị truyền thông, một khoảng thời gian nữa sẽ bị đăng tin thôi."

Đoạn Minh Dương nhàn nhã nhấp một ngụm trà, giống như là đang nói một chuyện không liên quan gì đến mình:

"Giao dịch thân xác, cưỡng ép vị thành niên, cha con cùng dùng chung một người, những tin tức xấu như thế này nếu mà thành thật, cũng đủ để cho hắn ta thân bại danh liệt rồi, bây giờ hắn ta đang lo đến mức sứt đầu mẻ trán, làm gì rảnh mà đối phó anh."

Lê Lạc kéo ghế ra ngồi xuống bên cạnh hắn, một mặt đầy hứng thú để hóng chuyện:

"Tên họ Giang kia được đó nha, lợi hại vậy, Đoạn Hưng Diệp vậy mà cũng không chặn nổi hắn sao?"

Đoạn Minh Dương:

"Vốn dĩ là có thể chặn được, nhưng mà tôi tìm người giúp đỡ."

Ý là, không có tôi, thì Giang Lưu Thâm không thể thành công được.

Lê Lạc nghe ra chút ý giành công lao trong đó, không nhịn được mà phản bác thay cho Giang Lưu Thâm:

"Hắn mà chịu bằng lòng nhận sự giúp đỡ của cậu à? Hơn nữa cậu có thể tìm được người giúp, hắn không tìm được sao?"

...

Sắc mặt Đoạn Minh Dương hơi đen lại, đặt ly trà xuống, lạnh lùng nói:

"Anh Lê xem thường tôi như vậy thì đi tìm hắn đi, Giang thiếu gia nhất định có thể bảo vệ anh an toàn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!