Chương 29: Nữ vương du lịch ký

Khi Lạc Hàn đi vào, Lạc Vũ đang nằm ở trên giường vui ha ha xé quà, thấy được Lạc Hàn vào, vội đem quà đẩy qua một bên, không động thanh sắc đem mà đem súng mini bỏ túi Tịch Thất tặng giấu ở phía dưới gối

Lạc Hàn là người nhạy cảm cỡ nào, động tác nhỏ của Lạc Vũ đâu tránh khỏi con mắt của cô, nhưng mà cô lười đến quản người khăn tặng Lạc Vũ cái gì. Chung quy mỗi một người đều có bí mật, cô vẫn không có nói không phân rõ phải trái đến không cho Lạc Vũ có không gian riêng tư của chính mình

Nếu như Lạc Hàn biết bí mật lớn nhất của Lạc Vũ, chân tướng cho tới nay dối trên gạt dưới, người giật dây phía sau của Thất Nguyệt Thập Ngũ thực sự là ai, chỉ sợ cũng sẽ không nghĩ như thế

Lạc Vũ cầm lấy con dao gọt trái táo, vỏ táo kề sát ở trên thịt quả, nhẹ nhàng gọt một cái, vỏ táo liền từng vòng từng vòng rơi xuống, gọt đến cực kỳ chỉnh tề đẹp mắt

Lạc Vũ như hiến vật quý bưng đến trước mặt Lạc Hàn, giống như chó con thấy được chủ nhân về nhà, liều mạng lắc lắc đuôi lấy lòng

Người khác đến thăm bệnh, đều là người gọt hoa quả thăm hỏi người bệnh, bây giờ nơi này Lạc Hàn, thì chuyển phương hướng, ngược lại là Lạc Vũ bị bệnh tha thiết nịnh hót gọt táo cho Lạc Hàn ăn

Dù sao cơ hội hầu hạ nữ vương ngàn năm một thuở, bây giờ vết thương của Lạc Vũ tốt hơn nữa, Lạc Hàn sao có thể tiếp tục nuông chiều nàng. Tuy muốn nữ vương hầu hạ là không thể nào, nhưng hầu hạ nữ vương cũng không tệ

Lạc Hàn phong trần mệt mỏi xuống máy bay, liền trực tiếp đi tới bệnh viện, bây giờ ngược lại có mấy phần khát nước, quả táo mới mẻ lanh lảnh, vừa vặn giải khát

Cũng không biết là duyên cớ quá khát, hay là bởi vì quả táo này là Lạc Vũ tự tay gọt, Lạc Hàn cảm thấy mùi vị thuộc về hoa quả tựa hồ so với bình thường tốt hơn một ít

"Vừa rồi nữ sinh mặc áo khoác da, quần bò, tóc dài màu đen là ai?" Lạc Hàn thuận miệng hỏi một câu

"Bạn ký túc xá con, cùng con ở chung một phòng" hai nữ vương cuối cùng gặp mặt, không biết có phát sinh va chạm kịch liệt gì không đây?

"Cô ta xem ra không giống sinh viên thông thường" Lạc Hàn đánh giá vẻ mặt của Lạc Vũ

Lạc Vũ trong lòng cả kinh, thần sắc lại là như thường, nữa cười đùa nói ra, "Đương nhiên không bình thường rồi, cậu lấy là hoa khôi của trường tụi con, khoảng thời gian trước, hai nam sinh còn ở trước cửa nhà ăn vì cậu ấy đánh nhau

"Thật sao?" Lạc Hàn như đang suy tư, "Dưới áo gió của cô ta còn cất giấu một đao võ sĩ"

Lạc Vũ xém chút bị nước bọt của mình sặc chết. Nữ sinh thông thường sẽ bên người mang theo đao võ sĩ sao? E sợ cả một dao găm cũng sẽ không mang theo bên người. Nếu đao võ sĩ đã là giấu ở bên trong áo gió, sao lại bị Lạc Hàn phát hiện rồi? chính mình từ đầu đến đuôi cũng không có nhìn ra nửa điểm đầu mối, lúc trước còn hiếu kì Tịch Thất lại vũ khí gì cũng không mang theo thì ra ngoài

"Cái kia, ạch" Lạc Vũ vắt hết óc kiếm cớ, để tránh khỏi Tịch Thất bị Lạc Hàn hoài nghi, "Cậu ấy tham gia xã đoàn cosplay của trường tụi con, đao võ sĩ kia là đạo cụ, cậu ấy buổi trưa phải đi chụp ngoại cảnh"

Cũng không biết Lạc Hàn có tin lời giải thích này hay không, nhưng mà tiếp theo Lạc Hàn không nhắc đến cái đề tài Tịch Thất này nữa, Lạc Vũ cũng cực kỳ sáng suốt không hề nói cô ấy nữa

Mấy ngày sau, một người sống sờ sờ Lạc Vũ cho rằng chết đi xuất hiện tại trước mặt nàng

Lạc 13 cầm một bó hoa bách hợp màu hồng đến nơi này thăm bệnh Lạc Vũ, thấy được Lạc 13 bình an vô sự, Lạc Vũ cực kỳ cao hứng, cục đá luôn đặt ở ngực cuối cùng rơi xuống đất

Lúc đó, dao găm của Tịch Thất đâm vào trái tim của Lạc 13, Lạc 14 vì đuổi bắt chính mình, không có ở thời gian nhanh nhất đưa Lạc 13 vào bệnh viện, cho nên Lạc Vũ cho rằng Lạc 13 lành ít dữ nhiều, vì thế còn thương tâm khổ sở rất lâu. Không hề nghĩ rằng hắn phúc lớn mạng lớn, trúng một đao của Tịch Thất, lại vẫn còn sống

"Vết thương của ngươi tốt rồi?" Thời điểm người đang hài lòng, thường thường đầu óc cũng sẽ chập mạch

Lạc 13 ngồi ở trên băng ghế, thay Lạc Vũ rót một tách nước nóng, thần sắc rất là kinh ngạc, "Đại tiểu thư làm sao biết tôi bị thương?" Chuyện hắn trọng thương xem như là cơ mật, vẫn chưa công bố ra bên ngoài

Lạc Vũ đương nhiên biết, lúc đó ở Dạ Vương, cùng hắn đánh nhau chính là Tịch Thất, Lạc Vũ đang ở một bên giao thủ với Lạc 14, nhưng Lạc Vũ tận mắt thấy được Tịch Thất đem dao găm đâm vào tim Lạc 13, máu tươi trào lên không ngừng, nhiễm đỏ một mảng lớn đá hoa cương

Lạc Vũ lại nói lời không nên nói, những chuyện này, nàng là không nên biết đến

"Lúc trước không phải hẹn xong đi đạp thanh chơi sao? Kết quả ngươi không có tới, ngươi lại từng nói nói cho ta biết, ngươi phải chấp hành nhiệm vụ, cùng Thất Nguyệt Thập Lục giao thủ, cho nên ta đoán, ngươi là bởi vì bị thương mới không thể đến hẹn" Lạc 13 lòng nghi ngờ không nặng, đối với Lạc Vũ lại cực kỳ tín nhiệm, cho nên Lạc Vũ tùy tiện nói dối, đem lời nói sai trước đó vòng trở lại

Một người, một khi bắt đầu nói dối, sẽ không thể không chế tạo một rồi lại một lời nói dối để che lấp, nhưng mà lời nói dối quá nhiều, cuối cùng cũng có một ngày sơ hở trăm chỗ, dùng lý do nhiều hơn nữa cũng không thể che giấu

"Là Thất Nguyệt Thập Ngũ" Lạc 13 cười cợt, lúc trước đại tiểu thư cũng là đem Thất Nguyệt Thập Ngũ nói thành Thất Nguyệt Thập Lục, đó đều là chuyện mấy tháng trước rồi. Lúc đó hắn bị thương nặng, không ngừng chảy máu, cho rằng chính mình sắp chết rồi. Vốn dĩ thân là sát thủ, sinh tử chính là việc bình thường, nhìn quen không sợ hãi, nhưng mà thời khắc hắn sắp chết, trong đầu của hắn thời thời khắc khắc nghĩ đến lại là cuộc hẹn với đại tiểu thư.

Hắn còn chưa kịp đến hẹn, làm sao có thể cứ như vậy chết đi chứ?

"Thương thế có nặng không?" Lạc Vũ quan tâm nói

"Đối phương thất thủ, đâm lệch nửa tấc, không có giữa tim, tôi cũng coi như nhặt về một mạng" Lạc 13 không để ý cười cười, người bị thương nặng từ lâu là chuyện thường như cơm bữa, mạng của hắn xưa nay cũng không đáng giá, không quan trọng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!