Chương 24: Lần thứ hai vẽ mặt 1

Giang Trần vừa đi, một bên mong loại sự tình này phát sinh. Đáng tiếc chính là, những người theo dõi kia, lại thủy chung không dám đoạt. Cái này để cho hắn cảm thấy có chút buồn bực.

- Thực là một đám nhát gan!

Giang Trần lắc đầu, cũng không thèm để ý những việc xen giữa này nữa, thúc ngựa hướng Tùng Thạch quán chạy như bay, hắn còn có chính sự muốn làm.

Trong quán rượu che giấu nào đó ở Vương đô, Bạch Hổ Hầu truyền nhân Bạch Chiến Vân, cùng với Chu Tước Hầu truyền nhân Hồng Thiên Đồng, hai người đang lén lén lút lút thương nghị lấy cái gì.

- Bạch huynh, tiểu tử kia rất càn rỡ a. Không đem ta và ngươi để vào mắt chút nào. Nhất là Bạch huynh ngươi, ngươi và hắn cơ hồ là đồng thời đến, vậy mà hắn từ trong tay ngươi cướp đi Long Cốt Chí Dương Thảo, có thể nhẫn nhưng không thể nhục a?

Hồng Thiên Đồng rõ ràng là kẻ dối trá, nói gần nói xa mang theo châm ngòi chi ý rất rõ ràng.

- Hừ! Giang Trần, đắc tội Bạch Chiến Vân ta, ngươi là muốn chết!

Bạch Chiến Vân đang nói, một gã phụ trách theo dõi vội vàng báo lại.

- Tiểu Hầu gia, tiểu tử kia chưa có trở về Giang Hãn Hầu phủ, tựa hồ là đi Tùng Thạch Quán.

- Tùng Thạch Quán? Tiểu tử này vào đó làm gì? Chẳng lẽ hắn còn muốn mua Linh Thạch sao?

Hồng Thiên Đồng có chút hồ nghi.

Advertisement

Bạch Chiến Vân nghe được lời ấy, lại lộ ra dáng tươi cười:

- Tùng Thạch Quán sao? Ngươi xác định không nhìn lầm?

- Thuộc hạ một mực theo dõi hắn, sẽ không nhìn lầm.

Bạch Chiến Vân vui sướng nở nụ cười:

- Giang Trần tiểu tử, ngươi đây là tự rước lấy nhục a. Lão bản Tùng Thạch Quán, là biểu cữu của ta!

Nói đến đây, Bạch Chiến Vân đắc ý hơn:

Advertisement

- Hồng huynh, đi, chúng ta cùng đi xem náo nhiệt. Hung hăng nhục nhã tiểu tử này thoáng một phát. Thuận tiện đoạt Long Cốt Chí Dương Thảo kia!

Nơi này cách Tùng Thạch Quán cũng không xa, hai người rất nhanh đi vào Tùng Thạch Quán, từ cửa sau tiến vào.....

Tùng Thạch Quán là một cửa hàng chuyên môn kinh doanh Linh Thạch, dị thạch, quy mô rất lớn, là cửa hiệu lớn nhất vương đô.

Giang Trần đến, tự nhiên không phải là vì xem thạch thưởng thạch, mà là đến định chế vật liệu.

Tại Tùng Thạch Quán đi dạo cả buổi, kết hợp kinh nghiệm kiếp trước, đã tập trung vào một vật liệu đá, định xong giá cả.

Đang chờ trả tiền, bỗng nhiên lão bản Tùng Thạch Quán vội vàng đi ra, cười nói:

- Vị Tiểu ca này, quả thực không khéo. Ta cũng là vừa rồi biết được, Ngọa Dương Thạch ngươi định này, ngày hôm qua đã bị người mua rồi.

- Ai mua rồi? Trùng hợp như vậy sao?

Giang Trần sững sờ, còn có sự tình trùng hợp như vậy?

- Đương nhiên là bổn thiếu gia ta rồi!

Phía sau một âm thanh chói tai truyền ra, Bạch Chiến Vân nghênh ngang từ phía sau đi ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!