Chương 222: Tiếp dẫn mua sắm ở Hẻm Xéo (2)

Trong khi đợi Lila một mình vào Tiệm đũa Dimitriadis, ba người tạm nghỉ ở quán Điểm tâm cùng bà Chang đối diện. Bà Chang hôm nay đứng quán chi nhánh Hẻm Xéo, nhác thấy Giselle bước vào là nhiệt tình hỏi thăm. Lâu dần thành quen, cô đã không quá ngượng ngùng trước sự niềm nở của những người gốc Hoa này, đáp lời đôi câu. Cửa hàng ăn nên làm ra, bà Chang thuê đến ba người phụ việc, còn tiệm chính Phố Bát Giác thì bốn người, ở làng Hogsmeade cũng có hai người. 

Phụ huynh Thompson gọi bốn phần kem 99 vị, lại thêm hai chiếc bánh ngọt trang trí bằng mấy con mèo làm từ socola rượt đuổi nhau trên mặt bánh. Oliver trẻ tuổi có vẻ hảo ngọt, lại thích mèo, cầm dĩa bánh đưa lên sát mặt như cố tìm ra một bộ máy chạy bằng pin nào đó trong nhân bánh để giải thích cho sự chuyển động phi

-khoa

-học này. Marcus trầm tính hơn, c.ắ. n một miếng kem đầu tiên thì nhăn nhó, cái c.ắ. n thứ hai chân mày mới giãn ra.

Giselle thích thú phải biết, cứ ngó xem hai vị khách Muggle này có biểu cảm thế nào khi ăn quà bánh đặc sản của phù thủy.

"Có ai từng nhập viện vì ăn phải cái vị không nên ăn chưa?" Người đàn ông da đen lại nhăn mặt sau cái c.ắ. n thứ ba, rồi như sực nhớ ra, "Khoan, phù thủy vẫn có bệnh viện chứ hả? Để chữa bệnh... phù thủy?"

"Có chứ, bệnh viện lớn lắm." Cô nén cười, "Còn kem này, không tới nỗi nhập viện đâu, í ẹ thì nhổ ra thôi."

Hai người trưởng thành nghe thế cũng bật cười.

"Nơi này, tất cả những thứ này... thần kỳ quá." Oliver mơ màng nhìn xung quanh, "Anh đâu ngờ có ngày mình có thể chứng kiến những điều thần tiên này."

"Cũng không thần tiên lắm đâu," Marcus thực tế hơn người bạn đời của mình, "Có nhiều thứ khá nguy hiểm. Lila đi học cũng không an toàn lắm."

"Nhưng Lila thuộc về nơi này, Lila khác biệt và chúng ta phải ủng hộ con," Oliver đáp, bắt đầu múc con mèo socola bỏ vào miệng.

Hẻm Xéo vào thời điểm mua sắm đông đúc nhất trong ngày, lượng người đi qua đi lại mỗi lúc một đông, bắt đầu có vài người ngoái lại nhìn cô thì thầm gì đó. Giselle mới sực nhớ, thò tay vào túi lấy ra cái kính mà Ryu

-chan tặng đeo lên. Hi vọng có thể cản bớt ánh mắt nhiều chuyện hóng hớt.

Oliver thấy cô gái bỗng đeo thêm kính mát gọng tròn thì nghiêm túc lắc đầu: "Kính kiểu dáng này không hợp với shape mặt của em. Em nên chọn gọng mắt mèo ấy, loại gọng nhỏ thôi, to quá sẽ làm già đi."

Cô tròn mắt ngưỡng mộ: "Anh Oliver hiểu biết về thời trang thật."

"Ra khỏi tiệm của Bà Boyadjiev anh thấy mình chẳng biết gì về thời trang cả." Ba người phá lên cười.

Cô bé Lila mua xong đũa phép hí hửng băng qua đường, hai b.í. m tóc lắc lư nghịch ngợm hòa cùng nét vui tươi thơ ngây trên mặt, phụ huynh Thompson đều thật tâm mỉm cười. Họ âu yếm xoa đầu con gái, cùng cô bé săm soi cây đũa phép mới tậu rồi chờ Lila nếm thử mấy món bánh ngọt của tiệm.

Trong lúc đó bạn bè ở Hogwarts đi ngang qua đều vẫy tay với cô, có người đi cùng phụ huynh nhưng đa số đều tự đi một mình. Thi xong O.W. L tụi nó gần như trưởng thành, năm sau sẽ thành niên nên không thích cha mẹ kè kè theo bên mình nữa.

Hai công dân Muggle nhìn thấy thú vị, luôn miệng hỏi thăm cuộc sống học tập ở trường nội trú Hogwarts như thế nào. Oliver thì hỏi về hoạt động ngoại khóa thể chất còn Marcus có vẻ tập trung vấn đề học thuật hơn. Rồi lại lấy đống sách vừa mua ra xem thử, lo lắng cho cô gái năm 1 phải học tới 8 môn. Lila hiển nhiên không phải loại hình cuồng học, trông cô bé dè dặt nhìn chồng sách ba mình vừa mua mà thấy thương.

Tạm nghỉ xong hành trình mua sắm lại tiếp tục. Họ quyết định vào tiệm Quái Điểu để chọn cho Lila một con thú đồng hành. Trong khi nhà Thompson tranh luận xem nên mua ch. ó mèo hay cú, Giselle đứng bên ngoài cưng nựng mấy con ch. ó đuôi xẹt chỉ được một nửa sự dễ thương của Milo, thì lại nghe xôn xao đằng tiệm chổi Nhanh Như Chớp. Ồn ào đến độ tiệm Quái Điểu tận đầu này vẫn nghe thấy.

Tò mò rảo bước tới, chen qua đám đông học sinh đang chia thành hai phe, thì nghe thấy giọng nhóc Theo vang lên:

"Nè Brown mày bắt nạt đám nhỏ vậy mà coi được sao?"

"Tao? Bắt nạt? Thằng Máu Bùn còn không xứng xách dép cho tao." Một thằng nhóc nhà Slytherin năm 2 năm 3 gì đấy nhếch mép. Cả đám xung quanh la ó khi nghe từ đó, vài Gryffindor đứng cạnh Theo đã định rút đũa phép ra.

"Mày chỉ biết nói thế thôi sao Brown? Học không lại thì kêu người ta mọt sách, bay chổi không bằng thì bảo người ta tứ chi phát triển, đ.á.n. h không lại thì về mách ba má hả? Cái gì cũng là thế giới thiếu nợ mày hết à?"

Uầy đỉnh cao móc mỉa đó. Anh Eli với Nol chắc tự hào vì có thằng đệ như Theo lắm.

Quả nhiên mặt thằng nhóc Brown bắt đầu đổi màu: "Một đám Máu Bùn lấy tư cách gì cười nhạo tao? Tụi mày lo kiếm cái xó xỉnh nào đó trốn đi trước khi..."

"Brown!" Một giọng nữ chặn họng, "Lễ nghi của em đây hả? Đứng giữa đường quát tháo như bọn rệp bình dân?" Lại có đứa Slytherin bước đến, một cô gái mà Giselle nghĩ là mình đã nhìn thấy trong khóa dưới cô một năm.

Cô gái mới xuất hiện có vẻ khá có uy, la một tiếng đám rắn con không dám hó hé gì nữa, nhưng mắt vẫn trừng nộ kẻ thù. Cô nàng mặt bành chuyển sang cay nghiệt:

"Còn tụi mày nữa? Đứng đây cãi nhau làm gì?"

"Tụi em đâu cãi gì đâu, là thằng Brown kiếm chuyện trước," mấy đứa la lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!