"Gửi trò Giselle Gibson,
Ban liên lạc học sinh gốc Muggle gửi thư này nhờ trò hỗ trợ tiếp dẫn một học sinh năm 1 mua sắm ở Hẻm Xéo vào ngày 2/8 tới đây.
Việc giúp đỡ các học sinh gốc Muggle mới nhập học là truyền thống của Ban và đàn anh đàn chị đi trước, nhằm thể hiện tinh thần đoàn kết tương thân tương ái.
Mong sớm nhận hồi âm của trò.
Kính thư,
Amy Trujillo
Phó Ban liên lạc học sinh gốc Muggle"
----
Đó là một góc phố y hệt những góc phố khác ở London, đông đúc nhộn nhịp, những công dân ăn mặc tươm tất bước chân vội vàng lướt qua các cửa tiệm, họ cũng vội vã lướt qua hai lớn một nhỏ đang đứng hoang mang trước cửa hàng cafe Highlands Coffee nằm bên cạnh cửa hàng điện tử.
Người đàn ông cao gầy, mái tóc nâu sẫm được vuốt keo gọn gàng chứng tỏ chủ nhân rất chú ý ngoại hình, hơi nhíu mày nhìn vào tờ giấy đang cầm trên tay rồi nhìn lên địa chỉ để đối chiếu. Đứng sát bên anh, người đàn ông da đen già dặn hơn, mặc áo len cashmere, quần jeans tối màu và một chiếc đồng hồ đeo tay đơn giản. Người này thậm chí còn nhíu mày sâu hơn:
"Anh đã bảo em đừng tin lời bọn bịp bợm đó mà. Thời giờ lừa đảo nhan nhản ra."
"Chúng ta đã nói chuyện này biết bao lần rồi anh Marc à," người nam da trắng trẻ hơn nhẹ nhàng đáp. "Chưa tới giờ mà, chờ thêm chút đi."
"Hẹn 9 giờ còn gì?"
"Kém 2 phút nữa."
Marcus càu nhàu gì đó về vấn đề thời gian nhưng nhìn xuống cô con gái nhỏ buộc tóc hai bím, đang vô cùng háo hức ngó nghiêng của mình thì tự nhủ kiên nhẫn thêm vài phút cũng chẳng mất mát gì.
Nhưng chỉ ba hơi thở sau, một giọng nói trẻ bỗng vang lên ngay sát cạnh họ. "Xin chào, gia đình Thompson đây phải không ạ?"
Và hệt như tình cảnh năm xưa, hai vị phụ huynh cũng bất ngờ hô lên nho nhỏ.
"Trò Lila Thompson và phụ huynh phải không?" Giselle cúi đầu mỉm cười với bé gái mắt thì hào hứng nhưng lại nép sát chân cha mình. "Em là Giselle Gibson, sắp lên năm 6 trường Hogwarts, đại diện Ban liên lạc học sinh gốc Muggle đến tiếp dẫn gia đình mua sắm ở Hẻm Xéo."
"Chào em Gibson," người nam trẻ hơn nở nụ cười nhẹ nhàng, có vẻ tỉnh táo nhanh hơn người nam da đen chững chạc bên cạnh. "Tụi anh là Oliver và Marcus Thompson, là phụ huynh của Lila."
Hai người đàn ông đều lịch sự bắt tay Giselle, họ cứ tò mò nhìn làm cô không được tự nhiên.
"À chúng ta di chuyển vào trong đi, không nên đứng chắn đường thế này," cô gái xoay người bước vào một cái quán cực kỳ tồi tàn như 100 năm rồi không sửa sang lại, nằm giữa Highlands Coffee và cửa hàng điện tử, như thể vừa chen lấn không gian mà xuất hiện nơi đây vậy.
Cô bé Lila chạy theo vào ngay làm hai vị phụ huynh buộc phải dời bước một cách đầy dè dặt.
Cái Vạc Lủng vẫn y xì đúc trong trí nhớ của cô, chỉ khác là 14 tờ truy nã tội phạm to tướng dán trên tường đập ngay vào mắt, và cũng đập ngay vào mắt hai vị khách Muggle.
"Từ từ chờ chút," Marcus dừng lại chăm chú đọc mấy tờ truy nã, cố tập trung vào thông tin chứ không phải kỳ quan hình người chuyển động. Người đàn ông đẹp trai tên Oliver cũng đứng lại cùng xem, nhưng có vẻ thích thú trước hình một người phụ nữ hất cằm nở nụ cười vô cùng quyến rũ với mình.
Cô bé Lila không đứng tới bảng thông báo, nên ngóng qua nhìn mấy ly bia bơ rỗng được ông chủ quán Artie phẩy tay kéo bay về phía quầy.
"Tại sao phép thuật có nhiều tội phạm truy nã vậy?" Marcus chau mày hỏi. "Bộ Pháp thuật có phép thuật vẫn không bắt được chúng sao?"
"Vì mấy tội phạm này cũng có phép thuật rất mạnh," Giselle đành phải đáp, "Có một vụ vượt ngục hàng loạt..."
"Họ cũng có nhà tù à?"
"Vâng, có nhà tù có tù nhân có cảnh sát."
Từ cảnh sát làm hai người Muggle nhìn lại. "Có cảnh sát á?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!