Runeswiz không có chấp niệm với màu trắng như Gringotts, ít nhất thì sàn nhà của ngân hàng được ốp bằng đá granite đen bóng loáng, phản chiếu những quả cầu ánh sáng xanh lam lơ lửng trên các quầy giao dịch bằng thủy tinh trong suốt. Trên trần là những hình vẽ nghệ thuật tương tự như ở các nhà thờ Muggle, khác là nơi này không có hình bóng một vị thần tín ngưỡng toàn năng mà là những đại phù thủy với đũa phép và quả cầu tiên tri.
Và hơn hết, những hình ảnh này chuyển động để kể nên một câu chuyện lịch sử sống động.
Giselle thích thú ngẩng đầu ngắm nhìn các bức vẽ trên trần khi đi theo người tiếp tân đến cái quầy khá sâu trong sảnh, chẳng sợ có ai đ.á.n. h giá hành vi trẻ con này không.
"E hèm," nữ nhân viên sau quầy trong suốt tằng hắng một tiếng. "Xin đưa ra nhẫn hầm chứa của cô."
"À đây ạ," Giselle đặt chiếc nhẫn của chú Chong vào trên cái khay inox.
Nữ nhân viên mặc áo chùng đồng phục màu xanh sẫm vẫy đũa phép theo một quỹ tích phức tạp, từ chiếc nhẫn hiện lên ký hiệu Runes chằng chịt nhưng Giselle dịch được là Runeswiz. Đúng là như mấy cuốn sách cổ về Runes viết, Runes hiện diện khắp nơi trong thế giới phép thuật hiện đại. Thế tại sao học Cổ ngữ Runes ở trường lại chỉ có mấy bài dịch này dịch kia nhỉ. Hay là chưa tới trình độ N.E.W.
T nên chưa tiếp cận được.
"Nhẫn hợp lệ. Đây là nhẫn hầm chứa của ông Ethan Chong, sau khi qua đời đã chuyển quyền sở hữu lại cho cô Giselle Gibson. Cô có muốn xác nhận quyền sở hữu ngay bây giờ luôn không?"
"Vâng tôi muốn xác nhận."
"Quá trình này cần lấy m.á. u trên đầu ngón tay của cô, cô đồng ý chứ?"
"Vâng."
Cái vẫy đũa thứ hai như một cây kim đ.â. m vào đầu ngón tay Giselle, gợi nhắc rõ ràng đến nỗi đau mà lời nguyền tra tấn gây ra. Cô loạng choạng sắp ngã ra sau, không thể tập trung chú ý giọt m.á. u được chiếc nhẫn hút vào qua một ma trận Runes phức tạp. Runes và huyết thuật kết hợp tinh diệu.
"Cô ổn chứ?" Nữ nhân viên tỏ vẻ quan tâm hỏi, nhưng ánh mắt lóe lên tia coi thường vì nghĩ cô gái giả vờ yếu đuối cho ai xem, một vết kim đ.â. m mà làm như Diffindo rạch da vậy.
"Không sao ạ," Giselle bám lấy cạnh bàn thủy tinh, cố gắng tập trung lại. Không thể đếm được đêm đó mình đã bị bao nhiêu lần Crucio, nỗi đau đớn ấy không phải mấy loại t.h.u.ố. c giảm đau ở bệnh viện Thánh Mungo có thể chữa lành. Giselle đồ rằng mình vẫn còn sinh hoạt đi đứng bình thường chỉ vì sức trẻ dẻo dai mà thôi.
"Cô có thể ngồi nghỉ ở khu vực dành cho khách đằng kia, sau đó chúng ta tiếp tục cũng được."
Đó là một kiến nghị tốt, nhưng cô gái thường bướng bỉnh với quyết định của mình: "Không, chúng ta tiếp tục đi ạ."
"Tốt thôi, sau khi nhẫn đã chuyển quyền sở hữu, cô có muốn vào hầm chứa tài sản của mình không?" Giọng của nữ tiếp tân vẫn đều đều, Giselle bắt đầu nghĩ mình thích đám yêu tinh Gringotts hơn, vì ít ra chúng làm cho người ta không lúc nào không chú ý (và dè chừng) chúng.
"Xin mời theo tôi," bóng áo chùng xanh sẫm bước ra khỏi quầy, cầm khay dụng cụ rồi dẫn đường đi sâu vào trong. Phía sau những quầy thủy tinh trong suốt là các thang máy kiểu cổ điển, cửa kéo bằng gỗ có thể nhìn thấy người đứng bên trong.
Khi họ bước vào thang máy, cô đã có thể tập trung tinh thần để tìm hiểu xem bùa phép nào ếm lên loại thang máy phù thủy này. Một loại bùa di chuyển có điều kiện, sẽ di chuyển theo nút bấm chọn số. Còn năng lượng để duy trì loại bùa chú này, có lẽ là một ma pháp trận Runes và hạt nhân năng lượng giả kim thuật.
Hmm năm 6 thật đáng chờ mong.
"Hầm ngầm tầng 9 âm," giọng nói máy móc báo hiệu. "Xin đi lối này," giọng của cô này cũng máy móc không kém. Nhưng rồi Giselle lại nghĩ, nếu mà cả ngày phải mỉm cười lịch thiệp nói chuyện nhẹ nhàng với cả trăm lượt khách, chắc giọng ai cũng máy móc như thế cả. 9
-to-5 bào mòn con người thế nào chẳng phải cô biết rõ nhất sao.
Khác với vẻ u ám cổ kính của tầng hầm Gringotts theo như Matt miêu tả, tầng hầm Runeswiz ngập tràn ánh sáng chói mắt, cũng chói mắt ngang ngửa bệnh viện Thánh Mungo. Gạch trắng sàn trắng trần trắng, chỉ có những cánh cửa hầm tài sản là làm bằng inox hoặc thứ kim loại nào đó tương tự. Mỗi hầm có một dãy số ký hiệu, và chỉ thế thôi. Cảnh tượng này làm cô liên tưởng đến mấy bộ phim cướp ngân hàng của Muggle, một lần nữa thắc mắc ai đã áp dụng tư tưởng Muggle vào cách vận hành ngân hàng phù thủy này vậy.
"Mời đặt nhẫn sở hữu lên cửa," nữ nhân viên chỉ tay vào căn hầm có ký hiệu R9014, lần này bằng giọng niềm nở thật sự. "Chào mừng đến với Runeswiz, cô Gibson."
"Cảm ơn chị," cố nặn nụ cười đáp lại nhưng biết vẻ mặt tái xanh của mình thà khóc còn chân thật hơn. Đặt chiếc nhẫn vào lỗ hõm y đúc kích cỡ của chiếc nhẫn trên cách cửa inox, cảm nhận năng lượng pháp thuật vận chuyển và cửa hầm từ từ hé mở.
Giselle bước vào trong mà không kỳ vọng gì. Cô luôn nhắc mình đây là tài sản của chú Chong, một người lạ lẫm không có quan hệ m.á. u mủ, trao lại cho cô chỉ vì cô có gương mặt của người xưa. Chú Chong thật lòng đối đãi cô, Giselle biết thế, như cô Nhị Tâm chú Philip Ruiz, nhưng cái suy nghĩ mình đang tự do sở hữu gia tài kếch xù tích lũy của một người xa lạ làm cô mệt mỏi. Giselle dặn lòng chỉ lấy một ít Galleon để trang trải cho hai năm tới, sau khi ra trường đi làm cô sẽ không đụng vào nữa.
Tiền vàng và số cổ phần lợi nhuận cô sẽ để lại cho Phố Bát Giác nếu họ cần mở rộng kinh doanh hay gì.
Khi cánh cửa inox từ từ đóng lại, căn hầm chỉ được soi sáng bằng một ngọn lửa xanh lam dịu nhẹ hệt như ở quầy sảnh bên trên, và chủ yếu chói mắt nhờ vào những đồng vàng được xếp ngay ngắn thành từng hàng. Các đồng Galleon Sickle Knut đặt ở một phần, phần hầm còn lại là để các loại vòng vàng trang sức và hiện vật như bộ ấm chén, cúp thưởng, lọ hoa, vài khung tranh và các cuộn giấy trông như tranh chữ thư pháp.
Cô không ngờ tích lũy của chú Chong lớn đến vậy, hoặc nói đúng hơn gia sản của một dòng họ nhập cư hai ba đời chăm chỉ làm việc cũng không phải dạng vừa. Ít nhất theo Giselle đ.á.n. h giá, nhiêu đây cũng đủ xếp ngang hàng với một dòng họ phù thủy lai chính gốc ở Anh rồi.
Thế mà chú Chong vẫn bị cái tư tưởng chủng tộc thượng đẳng của đám phù thủy da trắng chèn ép.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!