Giselle thấy may là đám phóng viên tự xưng của tờ The Midnight Murmur không chộp được trò cười ở quán Alluring Asphodel, chứ nếu không mình sẽ bị xì xào bàn tán đến cỡ nào nữa. Khi số thứ 15 phát hành thì cô mới biết đám paparazi lúc đó đang bận đi theo một cặp đôi chấn động khác: Matt và cô nàng Veronica Girard sóng vai ở công viên phía sau đồi Hogsmeade.
Mấy tấm ảnh chụp hai người họ phủ đầy mặt báo, kèm theo đó là tin tức về buổi tiệc Halloween riêng tư do Slytherin tổ chức.
The Midnight Murmur xuất hiện làm mấy chuyện tin đồn tám nhảm ở Hogwarts được nâng lên tầm cao mới, đến cả việc trò Hufflepuff nào đó ngủ mớ thấy mình bị con rồng mõm dài Bồ Đào Nha (Portuguese Long
-Snout) rượt mà toàn trường đều biết. Matt hoàn toàn dửng dưng trước mấy lời đồn đoán, Giselle thì không đọc, Ive thì quyết tâm "kiêng" bà tám để tập trung học hành, còn Nol thì càng không đọc vì nó cho rằng tờ báo "tuyên truyền tư tưởng Slytherin".
Về phía Veronica Girard theo Giselle quan sát thì cô nàng thích lên báo trường nữa là đằng khác, có lần đi ngang qua còn nghe cô nàng vui vẻ bảo ở Durmstrang không có dạng báo này nữa.
Và chẳng biết Veronica rủ rê kiểu nào mà rủ được Matt chịu tham gia tiệc Halloween Slytherin. Thế là tối hôm đó, trong khi phần lớn tụi học trò ùa ra sảnh đường thưởng thức bữa tiệc thịnh soạn nhưng không
-có
-gì
-mới
-lạ thì cỡ 1/3 học sinh xúng xính phục trang rẽ xuống lối tầng hầm.
Giselle vừa ăn Colcannon vừa nghĩ tụi Slytherin làm sao cơi nới phòng sinh hoạt chung để chứa đến biết bao nhiêu đây người.
"Cậu không đi à?" Lúc nào cũng có thể thấy Nol đang chiến đấu với một dĩa đầy ứ hự các loại thịt. Nó chẳng buồn lòng tí ti khi số lượng bạn bè xung quanh đã giảm hẳn.
"Không, tất nhiên là không rồi." Hừm Colcannon hôm nay có vẻ ngon hơn mọi khi, hình như là vì cho nhiều bắp cải hơn.
Nol ngẩng đầu khỏi dĩa thịt nướng, ngó chừng cô bạn: "Thằng Montgomery không rủ cậu sao?"
"Có rủ nhưng tớ không đi, tớ không thích ồn ào mà."
"Cũng đúng."
"Còn em muốn đi mà không ai rủ," mặt nhóc Theo ỉu xìu làm mái tóc vàng của nó cùng xẹp đi.
"Ham gì ba các tiệc của Slytherin đó." Anh Eli chồm tới lấy mấy cái đùi gà chỗ Nol, nó la làng: "Bên anh còn mà, chưa ăn hết sao lấy bên em chi?"
"Chỗ chú mày ăn ngon hơn," rồi Eli tiếp, "Cái bọn học đòi theo kiểu quý tộc thượng lưu thời xưa chán muốn chết. Tập tục cổ hủ lạc hậu phải bỏ đi mới phát triển được."
"Anh nói như ba nói rồi đó," chị Eda xùy, "Vậy mà cứ cãi cố là anh với ba không giống nhau."
"Em thì thấy ảnh nói giống truyền hình Muggle tuyên truyền," nhóc Theo hắng giọng giả vờ như mấy chuyên gia mặc vest thẳng thớm được phỏng vấn trên tivi, "Thế kỷ 21 công nghệ thông tin phát triển, chúng ta đang sống trong một thời đại mà robot thay thế việc làm, trí tuệ nhân tạo..."
"Thôi thôi ngừng!" Cả đám Gryffindor xung quanh vội bụm miệng thằng nhỏ lại, "Đừng tra tấn lỗ tai tụi này với mấy từ vựng vô nghĩa chát chúa đó."
Chúng chơi Halloween đến gần 10 giờ rưỡi mới lục tục ra khỏi sảnh đường, định về phòng sinh hoạt chung chơi tiếp, nhưng khi vừa tới ngã ba lối rẽ xuống tầng hầm là Giselle đã bị một tấm áo choàng đen cuốn lấy.
Một tấm áo choàng đen thật, chỉ là áo choàng bị phù phép chuyển động thôi chứ hoàn toàn không có ai mặc nó.
"Chờ... khoan đã... ai vậy... từ từ..."
Tấm áo choàng cuốn lấy cả thân người cô rẽ xuống tầng hầm bằng một luồng sức mạnh không thể kháng cự, lại có tốc độ vô cùng nhanh, loáng cái là đưa cô đến trước cửa phòng sinh hoạt chung Slytherin.
Rồi tấm áo choàng vút bay lần cuối, đẩy cô vào vòng tay ai đó chờ sẵn.
Ngửi thấy mùi bạc hà đã bị mùi bia rượu lấn át hoàn toàn, Giselle kháng nghị: "Tớ đã nói tớ không thích mà."
Ánh lửa hành lang tầng hầm nhập nhèm làm tóc Von tối đi nhiều, màu xám khói trong mắt cũng chuyển sang tông màu thăm thẳm.
"Shade"s Slither," cậu nói với bức tượng con rắn rồi ôm cô gái bước qua cánh cửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!