"Selly cháu định sau này sẽ làm gì?"
Bác trai Marshall là một người đàn ông ngũ tuần phong độ, việc tham gia thương trường nhiều năm làm ông có một khiếu hài hước rất riêng. Nhìn bác, Giselle lại nhớ đến chú Chong, tuy không hài hước bằng nhưng lại cho người ta cái cảm giác tháo vát đáng tin.
"Cháu vẫn còn suy nghĩ ạ."
Người phục vụ dọn lên món tráng miệng là pudding mận và pudding cam, anh Will ngồi cạnh lấy cho cô mỗi loại một cái, nheo mắt cười:
"Em ăn ít quá đấy Selly."
Giselle ngượng, lí nhí cảm ơn, nhủ thầm sao anh Hai xếp cô ngồi cạnh anh Will làm gì. Nhưng chắc Harris chẳng nghe thấy lời kháng nghị của cô em đâu vì còn mải mê nói chuyện với chị Bella.
"Chúng tôi định cho Selly học đại học ở Trung Quốc, để con bé ra ngoài nhiều hơn." Ông Gibson uống vài ly bia là mặt ửng đỏ lên, vui tươi hơn vẻ nghiêm nghị khi đứng lớp ngày thường.
"Ổ Trung Quốc à, được đó. Mấy năm gần đây công ty tôi cũng mở rộng sang Trung Quốc, nếu cứ bám riết mãi ở thị trường nội địa này thì chỉ giãy c.h.ế. t mà thôi."
Bác trai Marshall điều hành một công ty điện tử, với danh tiếng hàng chất lượng châu Âu nên dễ dàng xuất khẩu sang các thị trường mới nổi châu Á, nhất là Trung Quốc. Những năm gần đây dù kinh tế suy thoái, thị trường nội địa không thể mở rộng nhưng món lợi từ thị phần xuất khẩu cũng đủ giữ vững công ty giữa cơn bão phá sản hiện nay.
Anh Will theo kinh doanh, đã bắt đầu vào công ty gia đình thực tập. Chị Bella học thời trang, dấn thân nghiệp mẫu ảnh và influencer, bắt đúng thời cơ Internet bùng nổ nên cũng gầy dựng được danh tiếng nhất định. Chỉ trong 3 tiếng họ ngồi ăn ở nhà hàng Rules này thôi là đã có đến 5 người nhận ra chị, xin được chụp ảnh cùng.
So với gia đình Marshall, nhà Gibson khiêm tốn hơn rất nhiều. Anh Harris không thực tập mà xin vào làm bán thời gian ở một xưởng phim độc lập, phụ việc quay dựng. Điều này đã gây ra một trận cãi vã to chưa từng thấy ở phòng khách nhà Gibson, vì ông bà chẳng thể nào hiểu nổi tại sao ông con trai học một ngành cho đã xong lại ra làm ở một ngành khác chẳng liên quan gì sất.
Lại còn là cái ngành thuộc mảng nghệ thuật, mà trong mắt những phụ huynh Anh này cũng chẳng khác nào đám vô công rồi nghề.
Vậy mà hai gia đình lại ngồi lại với nhau chuẩn bị dạm ngõ, nhìn anh Hai tíu tít bên chị Bella, Giselle chỉ cảm thấy thế sự vô thường. Mới vài ngày trước đây thôi mình vừa tham dự một đám tang buồn bã, giờ thì lại ngồi trong nhà hàng này bàn bạc chuẩn bị cho ngày hạnh phúc nhất của một đời người.
Đằng kia thì bà Gibson và bác gái Marshall đang trò chuyện về mấy công thức nấu ăn của một youtuber dạy nấu các món Anh truyền thống, mà bà Gibson luôn ôm một thái độ hoài nghi soi mói mỗi khi xem.
Internet đã len lỏi vào đời sống của cả những người dân thường, những người sắp bước qua tuổi lão niên vẫn phải cập nhật để theo kịp thời đại. Như chị Bella dường như đã hình thành ý thức mỗi khi ra đường là một lần rủi ro gặp phải camera ống kính, nên lúc nào cũng dành hàng giờ trang điểm kỹ càng, để ý từng lời ăn tiếng nói.
"Anh cho rằng trường nội trú của em nổi tiếng lắm, thế sao tra trên mạng lại chẳng có thông tin nào nhỉ?"
"À dạ," Giselle nghĩ cách lấp liếm, "Trường chủ trương tập trung chất lượng hơn quảng bá nên không chủ động đăng thông tin lên Internet đâu. Trường em còn chẳng có website gì sất."
Thôi đừng hỏi nữa mà, trường nội trú cấp ba thôi mà có gì đâu phải quan tâm.
"Anh định sẽ đi tu nghiệp ở Trung Quốc vài năm, chừng đó nếu em chọn học đại học ở bên đó có người quen vẫn tốt hơn."
"Vâng... nhưng em chưa quyết định đâu, em không muốn xa ba má đâu." Giselle giả vờ mè nheo với má, bà Gibson thấy vậy cười ngất:
"Anh Will con lo con đi xa nhà không ai quen biết phải sống tự lập một mình đó. Sau này nếu sang Trung Quốc có anh Will đi cùng ba má cũng yên tâm."
"Thôi... con muốn ở nhà với ba má cơ."
"Con bé này càng lớn lại càng hoạt bát hơn nhỉ," bác gái Marshall mỉm cười, đuôi mắt in hằn vết chân chim nhưng trông trẻ hơn tuổi khá nhiều, "Hồi nhỏ suốt ngày im như hũ nút, anh Will chị Bella con sang chơi mà con cũng không chịu chơi cùng. Giờ lớn thấy cởi mở vui vẻ hẳn ra."
Vậy là khen hay chê vậy...
"Chị thấy em theo nghiệp mẫu ảnh giống chị thì tốt hơn, gương mặt này không làm thời trang thì tiếc biết bao," chị Bella nhoẻn miệng cười. Cô gái đang độ tuổi niên hoa, lại biết cách ăn diện, chị cười một cái làm không gian nhà hàng càng tươi tắn hơn. Bảo sao đắt khách booking chị đến review, chụp ảnh đến vậy.
Giselle thấy chị Bella cũng một chín một mười với cô nàng Amelia Beaufort, nhưng tính tình người sau khó chịu trịch thượng làm phí hoài đi mất một phần vẻ đẹp.
"Không được, không được, em gái anh không theo nghiệp người mẫu được đâu, thế thì nhà mình sáng nào cũng có paparazzi đứng canh chừng mất."
Anh Harris trêu chọc làm cả bàn cười lớn. Không khí thật hòa thuận, dù gì cũng là hai gia đình bạn bè lâu năm, giờ lại thân càng thêm thân.
"Trường em cũng không cho xài di động á? Thời giờ vẫn còn một trường nội trú như thế sao. Thế tụi em có được xài máy tính không?"
Tai sao anh Will lại quan tâm vấn đề này quá vậy nè.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!