Biên tập?
Biên tập cái gì?
Màn hình chỉ sáng lên hai giây rồi tối đi.
Quý Trạm vừa vào thì thấy ánh mắt Nguyên Nhất Nhất nhìn vào điện thoại, còn cau mày, trong lòng "thình thịch" một cái.
Anh gọi cô: "Nguyên Nguyên."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyên Nhất Nhất ngẩng đầu nhìn sang, cong môi khẽ cười: "A Trạm, anh đi đâu vậy?"
Quý Trạm đi tới trước mặt Nguyên Nhất Nhất, giơ tay ra.
Nguyên Nhất Nhất nâng tay lên đặt vào lòng bàn tay anh, sau đó đứng lên, hai người chuẩn bị đi ra ngoài.
Quý Trạm nhân tiện cầm điện thoại bên cạnh lên bỏ vào trong túi quần, cánh tay ôm lấy bả vai của Nguyên Nhất Nhất: "Vừa rồi cha gọi anh tới thư phòng."
Hai người mới vừa ra khỏi phòng vài bước, Nguyên Nhất Nhất bị Quý Trạm cắt ngang, đã quên mất việc muốn hỏi anh về tài khoản QQ liên kết trên điện thoại anh vừa nãy.
"Nguyên Nguyên, vừa rồi anh đã nói với cha, khoảng thời gian này thân thể của ông không được khỏe, anh sẽ giúp ông xử lý một số việc của công ty, anh sợ mình bận rộn quá sẽ không thể quan tâm tới em."
Nguyên Nhất Nhất ngẩn ra, sau đó nghiêng đầu dựa vào lòng Quý Trạm, cô khẽ lắc đầu: "Được rồi, em hiểu. Mặc dù em cũng không nỡ để anh bận rộn như vậy, nhưng sức khỏe chú Quý không tốt, anh thân là con trai chú ấy, giúp đỡ là chuyện nên làm mà."
Quý Trạm khẽ mỉm cười, xoa đầu cô: "Nguyên Nguyên tốt quá."
Nguyên Nhất Nhất ngẩng đầu, giả vờ tức giận: "Hóa ra trong lòng anh, em là loại vô lý như vậy sao?"
"Đương nhiên không phải." Quý Trạm trả lời không chút do dự: "Chính vì em là người hiểu lý lẽ, em rất hiểu chuyện, anh mới cảm thấy mình như vậy là không công bằng với em."
Nguyên Nhất Nhất nhỏ giọng thì thầm: "Cái này cũng không thể gọi là không công được, chúng ta là người một nhà mà."
Quý Trạm chưa nghe rõ: "Gì cơ?"
"Không có gì." Nguyên Nhất Nhất cười hì hì: "Mau xuống dưới đi, ây da, em đúng là quá đáng mà, vậy mà lại ngủ quên trên tầng, thất lễ thật đấy!"
"Không sao, ở nhà không cần gò bó như vậy."
Nguyên Nhất Nhất mím môi cười: "Vâng."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
…
Quý Thanh trở lại trước bữa trưa vài phút.
Cậu ấy cũng chưa gặp Quý Trạm hai tháng rồi, rất nhớ mong, vừa gặp hai anh em đã ôm nhau thật chặt.
Quý Trạm vỗ vai Quý Thanh: "Hình như lại cao thêm một chút rồi."
Quý Thanh cười như ánh dương rực rỡ, giơ tay lên gãi tóc của mình, hơi xấu hổ mà so ngón trỏ với ngón cái: "Đúng vậy, hai tháng cuối năm này em cao thêm hai centimet."
"Ha ha ha ha ha!" Nguyên Nhất Nhất bật cười: "A Trạm lợi hại ghê!"
Đồng Nhu cũng trêu ghẹo Quý Trạm: "Đúng vậy, không ngờ mắt Quý Trạm lại tinh như vậy, hai centimet cũng có thể nhìn ra."
Quý Trạm và Quý Thanh liếc nhìn nhau, cười bất lực.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!