Chương 5: (Vô Đề)

Buổi chiều hôm nay, xác định là không thể ra khỏi cửa được.

Hai người hứng tình lâm vào chỗ sâu, hết thảy mọi chuyện giống như nước chảy thành sông, cọ xát suốt một buổi trưa, Nguyên Nhất Nhất đã mệt đến mức ngủ thiếp đi, Quý Trạm lại nằm bên Nguyên Nhất Nhất một lát nhìn cô ngủ say, nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ rồi mới dậy đi nấu cơm.

Nguyên Nhất Nhất và Quý Trạm có chỗ ở riêng, cũng không cách xa nhau, có đôi khi sẽ đến ở lại trong nhà của đối phương, chuyện này đối với những cặp đôi đang trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt mà nói cũng rất bình thường.

Chờ đến khi Nguyên Nhất Nhất tỉnh lại đã là bảy rưỡi tối.

Trong phòng chỉ bật một cái đèn ngủ ở đầu giường, ánh đèn màu vàng ấm bao phủ toàn bộ cái giường, mang lại cảm giác cực kỳ ấm áp.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"A Trạm." Nguyên Nhất Nhất ngồi dậy, dụi dụi mắt, nhẹ giọng gọi anh.

Bên ngoài không có tiếng đáp lại.

Nguyên Nhất Nhất xốc chăn lên, đi dép lê ra ngoài.

Mới ra đến chỗ rẽ ở cửa phòng, Nguyên Nhất Nhất đã nghe thấy Quý Trạm đang gọi điện thoại.

Nguyên Nhất Nhất vốn muốn xoay người trở về phòng, nhưng mà cô lại nghe thấy Quý Trạm nhắc đến tên mình.

Nguyên Nhất Nhất hơi hơi nghiêng đầu nhìn về phía Quý Trạm.

Quý Trạm đứng ở chỗ cửa sổ sát đất, tay trái cắm vào túi quần, tai phải cầm điện thoại di động áp sát vào tai.

Giọng nói của anh mang theo chút nghiêm túc: "Nguyên Nguyên còn nhỏ, hiện tại con chưa muốn đề cập tới vấn đề này."

"Không, con không nói rằng hai mươi ba tuổi vẫn chưa thành thục."

"Mẹ đừng xuyên tạc ý tứ của con, Nguyên Nguyên năm nay hai mươi ba tuổi, chuyện nhỏ mà con nói hoàn toàn không giống với chuyện không thành thục mà mẹ đang nói."

"Mẹ không cần can thiệp vào những chuyện này, con biết phải làm gì mà."

"Được, mẹ nghỉ ngơi sớm một chút đi, mẹ chăm sóc ba như thế cũng rất mệt rồi."

Nói xong câu đó, Quý Trạm lại nói thêm vài câu rồi ngắt máy.

Nguyên Nhất Nhất vừa muốn tiến lên lại nghe thấy Quý Trạm thở dài một tiếng, sau đó anh hơi cúi đầu xuống, dùng tay xoa bóp giữa trán, bộ dáng hình như rất mệt mỏi.

Mỗi một động tác của anh đều bị cửa sổ sát đất chiếu ra, cho dù là do ánh đèn nên hình dáng không được rõ ràng cho lắm, như mà Nguyên Nhất Nhất vẫn có thể nhìn thấy rõ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"A Trạm." Âm thanh của Nguyên Nhất Nhất rất nhẹ.

Quý Trạm quay đầu lại, ngay sau đó nét mặt lại hiện lên vẻ tươi cười.

Quý Trạm đi đến trước mặt Nguyên Nhất Nhất, một tay vòng qua eo cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa bóp: "Eo có đau không?"

Nguyên Nhất Nhất lắc đầu, giọng nói nhỏ nhẹ ngượng ngùng trả lời: "Eo thì không đau lắm, nhưng mà... Chân có chút tê."

Trong mắt Quý Trạm xuất hiện ý cười, lập tức khom lưng ôm ngang người Nguyên Nhất Nhất lên.

"A ~" Nguyên Nhất Nhất mềm giọng kinh ngạc hô, hai tay ôm lấy cổ Quý Trạm, ánh mắt lấp lánh giống như hồ nước mùa thu nhìn anh: "Em có thể tự đi được mà."

Quý Trạm cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô một cái: "Anh không nỡ."

Nguyên Nhất Nhất mím môi cười, sau đó cọ cọ vào cổ anh, xoay người tìm tư thế thoải mái để ôm anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!