Lời cũng đã nói ra, nếu bây giờ Liêu Kinh sửa lại thì sẽ chứng tỏ anh ta rất keo kiệt.
Mặc dù đúng là anh ta rất keo kiệt… _(:з" ∠)_
Thực ra Liêu Kinh rất giàu có, dù sao anh ta có thể chơi cùng Quý Trạm và Khương Hạc, điều kiện kinh tế của anh ta có thể kém hơn hai người bọn họ bao nhiêu chứ?
Bình thường gia đình Liêu Kinh cũng không hạn chế việc anh ta tiêu tiền nhưng không biết vì sao, từ nhỏ Liêu Kinh đã rất keo kiệt, trừ những lúc thực sự rất cần thiết ra thì anh ta sẽ không bao giờ tiêu một đồng nào.
Điều này đã khiến Quý Trạm và Khương Hạc dở khóc dở cười.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có thể nói, việc thành lập Lục Trạm với Quý Trạm đã là số tiền lớn nhất mà Liêu Kinh bỏ ra trong 30 năm qua.
Quý Trạm vẫn thường hay nghĩ rằng, may mà Lục Trạm phát triển khá ổn định, nếu như bị thua lỗ, có lẽ Liêu Kinh đau lòng đến chết mất.
…
Khương Hạc rất nhiệt tình giới thiệu cho Nguyên Nhất Nhất một số địa điểm ăn uống cao cấp để Nguyên Nhất Nhất đưa ra quyết định, đồng thời nói rõ muốn cực lực bóc lột Liêu Kinh một phen.
Về phần Chung Tịnh, dựa trên thông tin mà Khương Hạc đã giới thiệu, cô ấy đã tìm được một nhà hàng phù hợp trên điện thoại của mình.
Ba người bọn họ hợp tác rất vui vẻ, đặc biệt là Nguyên Nhất Nhất, cô cảm thấy rất nhạt miệng nên cần thức ăn ngon để đánh thức vị giác của mình.
"Đang nói gì vậy?" Quý Trạm vừa mở cửa thì đã nhìn thấy ba người đang sôi nổi trò chuyện.
Liêu Kinh ngược lại, anh ta đang ngồi ủ rũ trên ghế sô pha, cả người toát ra một loại khí chất.
Cuộc sống đã không còn gì luyến tiếc.
"Liêu Kinh?" Quý Trạm buồn cười: "Cậu phải trả tiền sao?"
Liêu Kinh từ từ quay đầu lại, ánh mắt buồn bã gật đầu.
Nguyên Nhất Nhất gọi một tiếng "A Trạm", duỗi tay vẫy anh đến chỗ cô.
Quý Trạm liếc nhìn ba người đằng kia, đi về phía mấy người Nguyên Nhất Nhất.
Vừa đi tới trước mặt của Nguyên Nhất Nhất, Nguyên Nhất Nhất đã lấy điện thoại trong tay của Chung Tịnh đưa cho Quý Trạm, hưng phấn hỏi: "Anh ơi, chúng ta tới đây ăn cơm nhé?"
Quý Trạm cầm lên xem, quả nhiên đều là món ăn ưa thích của Nguyên Nhất Nhất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Trạm cười khẽ nói: "Cục cưng."
"Ừm ừm." Ánh mắt Nguyên Nhất Nhất tràn đầy sự mong chờ.
Quý Trạm lắc đầu: "Không được ăn."
"Tại sao!" Trong phút chốc hy vọng của Nguyên Nhất Nhất tan thành mây khói, cô lập tức xù lông lên.
Nguyên Nhất Nhất đứng ở trên giường, cúi đầu nhìn Quý Trạm, tức giận trách cứ anh: "Quý Trạm! Anh thật quá đáng!"
Quý Trạm hơi ngẩng đầu lên, vòng tay qua eo cô rồi dùng sức kéo cô về phía mình.
"Cục cưng, trong vòng một tuần em chỉ có thể ăn đồ thanh đạm, bác sĩ vừa dặn dò xong, em phải nghe lời." Quý Trạm cong môi: "Em phải nghĩ cho cơ thể của em, chúng ta phải thực hiện từng bước một."
Nguyên Nhất Nhất chép miệng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!