Chương 21: (Vô Đề)

Nguyên Nhất Nhất mơ một giấc mơ.

Trong mơ có Quý Trạm mà cô thích nhất.

Anh và cô cùng nắm tay, ôm, hôn môi, làm hết tất cả những chuyện thường làm khi yêu.

Cô vui cười càn rỡ, còn trong mắt anh thì tràn đầy sủng nịch.....

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"A…"

Nguyên Nhất Nhất cố gắng mở mắt ra.

Mí mắt của cô nặng trĩu, cơ thể rất mệt mỏi, trên tay vẫn còn âm ỉ cảm giác đau đớn.

"Nguyên Nguyên?" Giọng nói của Quý Trạm giống như truyền từ rất xa đến.

Nguyên Nhất Nhất chậm rãi chớp đôi mắt, yếu ớt kêu một tiếng: "A Trạm…" 

Nguyên Nhất Nhất giơ tay lên theo bản năng.

Ngay sau đó, cô cảm thấy tay phải của mình bị ai đó giữ lại: "Bé cưng, anh ở đây."

Là Quý Trạm.

Nguyên Nhất Nhất quay đầu lại, sắc mặt của Quý Trạm không tốt lắm nhưng trong mắt lại hiện lên ý cười: "Nguyên Nguyên, cuối cùng em cũng tỉnh rồi."

"Tỉnh?" Nguyên Nhất Nhất nhíu mày: "Em làm sao vậy?"

"Đây là bệnh viện, em sốt cao liên tục hai ngày nay làm anh sợ muốn chết."

Một tay Quý Trạm nắm chặt tay Nguyên Nhất Nhất, một tay vuốt ve gương mặt của cô, vô cùng áy náy: "Xin lỗi Nguyên Nguyên, đều là lỗi của anh."

"Không phải…" Nguyên Nhất Nhất lắc đầu, muốn đứng dậy.

Quý Trạm đè cô lại, nghiêm túc nói: "Đừng nhúc nhích, bây giờ em rất yếu, đứng lên sẽ bị choáng đầu, nằm xuống đi."

Có lẽ là vì khi bị bệnh thì con người càng trở nên yếu ớt, lúc này Nguyên Nhất Nhất rất muốn khóc.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"A Trạm." Nguyên Nhất Nhất nhẹ nhàng kéo tay anh: "Em muốn anh ôm em."

"Được."

Quý Trạm đứng dậy, vén chăn trên người cô lên, nằm xuống bên cạnh cô sau đó vươn tay qua sau gáy của Nguyên Nhất Nhất, ôm cả người cô vào trong lòng.

Bây giờ Nguyên Nhất Nhất đang ở trong phòng bệnh VIP một người, giường bệnh cũng lớn hơn nhiều so với giường bình thường.

Trong phòng bệnh còn có giường nghỉ dành cho người nhà, có phòng bếp nhỏ và một phòng vệ sinh đầy đủ mọi thứ.

Nguyên Nhất Nhất dụi dụi vào cánh tay Quý Trạm, mang theo quyến luyến: "A Trạm, em rất nhớ anh."

"Ừm." Quý Trạm trả lời, cúi đầu hôn lên trán cô: "Anh cũng nhớ em, rất rất nhớ."

Hai ngày này đối với Quý Trạm dài như cả hai thế kỷ.

Nguyên Nguyên của anh ngày thường vẫn luôn nhảy nhót, luôn mỉm cười, vậy mà giờ lại nằm đó tới tận hai ngày.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!