Đồ đáng ghét.
Trên đời này tại sao lại có kiểu người đàn ông như vậy chứ?
Người phụ nữ rất ngạc nhiên, chẳng phải đàn ông rất để ý những lời như vậy sao?
Vì thể diện và danh tiếng của một người đàn ông, chẳng phải cậu ta nên nhường cho cô ta sao?
Người phụ nữ này suy nghĩ cũng đúng, nhưng thật đáng tiếc, người cô ta gặp phải lại là Khương Hạc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chung Tịnh suýt phá lên cười, vội lấy tay che miệng lại, quay lưng lại đối diện với lưng của Khương Hạc, lúc này mới nén được tiếng cười sắp ra khỏi miệng.
Dường như Liêu Kinh đã quen với bộ dáng này của Khương Hạc, nên không có chút ngạc nhiên nào, ngược lại, anh ta phối hợp với Khương Hạc, lên mặt nói với người phụ nữ: "Đừng nói bạn tôi không nhường, cho dù cậu ta nhường, tôi cũng sẽ không nhường."
"Cậu.." Người phụ nữ bị tức đến nghẹn lời: "Các người…hơi quá đáng rồi đó."
Khương Hạc khẽ mỉm cười: "Như nhau cả thôi."
"A Hạc, sao vậy?"
Quý Trạm bước vào.
Ánh mắt của mấy người phụ nữ đó đổ dồn lên người Quý Trạm, mắt sáng lên, thậm chí có người còn lấy trong túi ra một chiếc gương soi, chỉnh lại tóc của mình.
Liêu Kinh nghiêng người, Khương Hạc nhìn vào mắt Quý Trạm và chỉ vào đối diện: "Hành trình của họ trùng với hành trình của chúng ta, bây giờ họ còn thiếu một phòng."
Quý Trạm gật đầu và yêu cầu người phụ trách sắp xếp người ra ngoài để tìm hiểu thêm về tình hình bên phía chùa.
Đáng tiếc đối phương không nhớ rõ vì sao lại đếm không đúng số lượng phòng.
Quý Trạm liếc nhìn người phụ nữ đó và nói với người của chùa Diệu Duyên: "Nếu đã là chúng tôi đặt trước, thì nên ưu tiên cho chúng tôi."
Người phụ trách gật đầu, trong mắt lộ ra vẻ do dự: "Đúng là nên như vậy, nhưng không biết các vị có thể..."
Lời phía sau của người phụ trách vẫn chưa nói ra, nhưng cũng đã đoán ra, anh ta cảm thấy là bên này có năm người nữ, mà bên Quý Trạm lại nhiều người nam hơn, có thể nhường cho bên nữ.
Quý Trạm hiểu ý của anh ta, khẽ cười nói: "Xin lỗi, tôi không đồng ý nhường."
...
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người phụ nữ cau mày, trực tiếp xông tới, "Này, các người nhường chúng tôi thì có làm sao chứ?"
"Nhường cũng không sao, nhưng tôi không muốn nhường cho cô, sao hả? Giọng nói của Nguyên Nhất Nhất đầy vẻ chán ghét.
Cô thực sự ghét loại người này.
Là phụ nữ thì như thế nào chứ? Ở nhà thì ai cũng là cô công chúa nhỏ đó thôi?
Dựa vào cái gì mà bên đó có năm người nữ, thì bắt buộc bên cô phải nhường chứ? Chẳng lẽ không hiểu đạo lý ai đến trước được trước sao?
"Cô là ai?" Người phụ nữ đó nhăn mày.
"Nguyên Nhất Nhất sao?"
Một giọng nói khác vang lên cùng lúc với người phụ nữ này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!