"Phụt!"
Nguyên Nhất Nhất và Chung Tịnh đồng thời cười ra thành tiếng, Nguyên Nhất Nhất thu tay lại, cắn một cái, cười nói: "Tôi đã nhường anh rồi đấy nhé, là anh không ăn đó nha."
Liêu Kinh: ...
Anh ta cũng bất đắc dĩ lắm chứ, nói gì thì nói, anh ta cũng là một người đàn ông gần ba mươi tuổi rồi, làm sao có thể cướp đồ ăn trong tay một cô nhóc được kia chứ?
Anh ta chỉ đơn giản là muốn trêu chọc Nguyên Nhất Nhất để làm dịu bầu không khí giữa cô và Quý Trạm thôi mà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyên Nhất Nhất gọi Chung Tịnh, sau đó nắm lấy tay cô ấy, cười tủm tỉm rồi nói: "Chúng ta lên núi đi."
Chung Tịnh gật đầu, hai chị em thân mật sóng vai nhau, vừa đi vừa nói chuyện phiếm.
Nguyên Nhất Nhất hạ thấp giọng nói gì đó với Chung Tịnh.
Chung Tịnh cười cười, quay đầu lại hô lên với người ở phía sau: "Quý Trạm! Hành lý của tất cả mọi người đành làm phiền anh phải vất vả rồi~"
Quý Trạm: ???
Liêu Kinh nhanh chóng phản ứng lại, lập tức cười vỗ vỗ bả vai Quý Trạm, nói: "Vất vả cho cậu rồi."
Khương Hạc cong môi: "A Trạm này, cậu phải nghĩ rằng tất cả đều là vì dỗ em dâu hết giận đấy."
Khương Hạc kêu Liêu Kinh đi nhanh lên, vừa đi vừa cười nhạo Quý Trạm.
Trong vòng chưa đầy một phút, nơi này đã chỉ còn lại Quý Trạm một mình ngây người đứng đó.
Tuy rằng Nguyên Nhất Nhất đã hơi nguôi giận, nhưng chỉ cần bắt được cơ hội cô vẫn muốn trị anh cho bằng được.
Chung Tịnh cười: "Cậu không sợ Quý Trạm tức giận bỏ đi hay sao? Đừng đùa quá trớn đấy nhé."
Nguyên Nhất Nhất nhăn mũi: "Với hiểu biết của tớ về A Trạm thì anh ấy sẽ không làm như vậy đâu. Cậu cứ yên tâm đi, tớ có chừng mực mà."
"Ha ha ha ha!" Chung Tịnh cười đến nỗi bụng cũng hơi bị đau luôn rồi: "May mà năm người chúng ta mới có hai cái va li đấy nhé."
Nguyên Nhất Nhất dừng một lát rồi lại lập tức dùng giọng điệu rất chắc chắn nói: "Thật ra thì cũng không nặng mà."
"Hửm?" Chung Tịnh trêu ghẹo nói: "Làm sao cậu biết là không nặng?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Lúc tớ vừa mới lấy đồ đã thử cầm lên xem trước rồi." Nguyên Nhất Nhất đi về phía trước vài bước, sau đó quay đầu nở nụ cười yếu ớt: "Dù sao thì cũng nằm trong phạm vi A Trạm có thể chịu đựng được."
Chung Tịnh chọc Nguyên Nhất Nhất: "Muốn phạt Quý Trạm nhưng lại sợ khiến anh ấy mệt mỏi, quả nhiên vẫn là Nhất Nhất thương Quý Trạm nhất mà."
"Cái này thì tớ thừa nhận." Nguyên Nhất Nhất gật đầu, mi mắt cong cong, nói: "Bạn trai tớ mà, đương nhiên tớ phải thương anh ấy rồi. Trước kia cũng không phải là chưa từng cãi nhau, chỉ là lần này..."
Nguyên Nhất Nhất sờ sờ chóp mũi: "Tớ cảm thấy anh ấy có hơi kỳ lạ, thật đấy."
"Nói vậy là sao?" Chung Tịnh đuổi theo kịp Nguyên Nhất Nhất, sóng vai đi cùng cô.
Nguyên Nhất Nhất suy nghĩ một lúc rồi lựa chọn một vài việc xảy ra gần đây kể cho Chung Tịnh nghe.
Đầu ngón tay của Chung Tịnh vuốt vuốt cằm: "Hình như... Đúng là có hơi kỳ lạ ha!"
"Đúng vậy~" Nguyên Nhất Nhất xua tay: "Nói thật thì tớ chỉ muốn biết sự thật mà thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!