Chương 15: (Vô Đề)

Quý Trạm thật sự đã uống quá say, sau khi anh ngã xuống, Nguyên Nhất Nhất sợ anh bị cảm lạnh nên đành lấy chăn đắp lên cho anh rồi chỉnh lại gối đầu, cô cũng lấy một cái nệm cho mình sau đó ngồi bên cạnh trông nom Quý Trạm.

Chỉ ngồi một lúc mà đã đến chín giờ rưỡi.

Đầu tiên Quý Trạm rên rỉ một tiếng, nhưng vẫn chưa mở mắt, anh đưa tay xoa đầu cô:

"Đau quá..."

"Hừ~" Nguyên Nhất Nhất cười khẩy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Động tác xoa đầu của Quý Trạm ngừng lại, anh từ từ mở mắt.

Anh thấy Nguyên Nhất Nhất ngồi khom người hai tay ôm lấy đầu gối của mình, cằm đặt trên đầu gối, ánh mắt cô rơi trên người anh, khóe môi lộ rõ nụ cười, nhưng nụ cười ấy lại không xuất hiện trong đáy mắt của cô.

Quý Trạm cảm thấy chột dạ vì bản thân mình đã uống quá nhiều.

Anh chống tay ngồi dậy, mở miệng xin lỗi trước: "Xin lỗi Nguyên Nguyên, anh uống hơi nhiều rồi."

Nguyên Nhất Nhất buông tay, hai chân vắt chéo lại, vòng hai tay trước ngực, nhướng mày: "Nói tiếp đi."

Quý Trạm hơi cau mày: "Anh nhớ tối qua hình như bọn người Khương Hạc đã đưa anh về nhà mà…"

Tại sao giờ lại xuất hiện ở đây?

Nguyên Nhất Nhất miệng cười nhưng tâm không cười, cô chỉ về hướng cửa ra vào, tốt bụng giải thích nghi hoặc của anh: "Hôm qua anh đi uống rượu, em lo lắng cho anh nên cả đêm ngủ không yên giấc, vừa thức dậy em đã muốn đi đến nhà anh xem thử, nhưng lại không nghĩ tới, vừa mở của ra đã thấy anh ngã vào."

"Anh?" Quý Trạm ngạc nhiên chỉ vào chính mình để xác nhận với Nguyên Nhất Nhất: "Ý em là, đêm qua vì uống quá nhiều nên anh đã chạy đến nhà em và ngồi trước cửa cả đêm sao?"

Nguyên Nhất Nhất nhướng mày: "Làm sao em biết được anh đến lúc nào? Dù sao, vừa mở cửa anh đã lập tức ngã vào."

Quý Trạm gãi đầu: "Anh không có làm chuyện gì kì lạ chứ?"

Quý Trạm không thể tin được hậu quả của việc uống rượu, đặc biệt là trí nhớ hiện tại của anh. Anh chỉ nhớ bản thân đã cùng với Khương Hạc và Liêu Kinh ở trên bàn rượu nói chuyện gia đình, và sau đó… là những mảnh kí ức đứt đoạn.

"Hừ!"

Nguyên Nhất Nhất thở dài, sau đó buông tay đặt xuống đầu gối: "Sáng nay anh mới vào nhà em, có thể làm những chuyện kỳ lạ gì chứ?"

Quý Trạm thở phào nhẹ nhõm.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Nhưng..." Nguyên Nhất Nhất chợt đổi chủ đề: "Anh quả thật đã nói mấy lời kỳ lạ."

Quý Trạm:!!!

Quý Trạm vô thức nuốt nước bọt: "Anh… Anh đã nói cái gì?"

Nguyên Nhất Nhất mỉm cười.

"Anh nói, anh xin lỗi em."

Quý Trạm: …Để anh chết đi.

"Không phải, Nguyên Nguyên..." Quý Trạm không nói nên lời.

"Em nghe anh nói…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!