Chương 14: (Vô Đề)

Nguyên Nhất Nhất tạm thời vẫn chưa nghĩ thông việc này, rất nhanh nó đã bị cô vứt ra sau đầu rồi quên mất.

Mấy ngày nay, tuy rằng Quý Trạm vẫn còn hơi bận rộn nhưng anh vẫn cố gắng tới đây ăn cơm với cô.

Tối hôm đó, lúc hai người đang ăn cơm, Nguyên Nhất Nhất bỗng nhiên nhớ tới những lời mà Chung Tịnh đã nói với cô vào mấy ngày trước.

"Dạo này số lần ở cùng với nhau đã nhiều lên rồi."

Nguyên Nhất Nhất cắn đầu đũa, nhìn Quý Trạm bằng ánh mắt phức tạp.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Người ta nói "ba mươi như sói, bốn mươi như hổ". Quý Trạm cũng sắp đến tuổi ba mươi, hơn nữa anh lại còn thường xuyên rèn luyện, nói vậy thì thể lực và tinh lực của anh đều càng thêm... Khụ khụ.

Hôm nay Quý Trạm ngồi đối diện Nguyên Nhất Nhất.

Lúc gắp thức ăn, Quý Trạm nhìn Nguyên Nhất Nhất, hỏi: "Em đang nghĩ gì thế? Không ăn à?"

Nguyên Nhất Nhất lúc này mới lấy lại tinh thần, "Hả?" một tiếng.

Quý Trạm nhìn cô không có ý động đũa, cũng buông bát đũa xuống, hỏi: "Có việc gì ư?"

Nguyên Nhất Nhất lập tức lắc đầu: "Không có việc gì, không có việc gì đâu ạ."

Dứt lời, Nguyên Nhất Nhất lập tức cầm đũa lên, cúi đầu tập trung ăn cơm, sợ rằng mình lỡ chọc phải chỗ nào của Quý Trạm thì người này lại khiêng cô ném lên giường mất.

Ý?

Nguyên Nhất chớp mắt mấy cái, sao cô lại nghĩ đến điều đó rồi?

Thấy Nguyên Nhất Nhất đột nhiên đỏ mặt, Quý Trạm cười nói: "Nguyên Nguyên, em làm sao vậy? Nghĩ đến chuyện gì mà mặt đỏ như thế?"

Nguyên Nhất Nhất ngơ ngác nhìn Quý Trạm, dùng ngón tay sờ lên mặt mình: "Em đỏ mặt sao?"

"Ừ." Quý Trạm gật gật đầu: "Đỏ lắm luôn."

"Ây da, em không có chuyện gì cả, anh mau ăn cơm đi~" Nguyên Nhất Nhất gắp thức ăn cho Quý Trạm, che giấu sự quẫn bách của mình lúc này.

Quý Trạm thấy cô không có chuyện gì, cũng không gặng hỏi thêm nữa.

"A Trạm à, mùng 1 tháng 5 anh có được nghỉ không?" Nguyên Nhất Nhất nói: "Mùng 1 tháng 5 này em muốn hẹn Tịnh Tịnh đi chùa, anh có thể đi cùng em không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Không thành vấn đề." Quý Trạm đưa ra đề nghị: "Gọi Liêu Kinh với Khương Hạc đi chung nữa đi."

Hai mắt Nguyên Nhất Nhất cong cong: "Em cũng nghĩ như vậy."

Quý Trạm cười: "Đi chùa Diệu Duyên đi, nghe nói cầu duyên ở đó khá linh đấy."

"Được ạ. Chùa Diệu Duyên cũng gần nhà mình hơn một chút. Ở đó có nơi để tá túc không ạ? Em muốn ở lại một đêm cơ."

"Ngày mai anh hỏi xem sao." Quý Trạm đột nhiên cười khẽ: "Hy vọng sẽ có ích với Liêu Kinh và Khương Hạc."

Nguyên Nhất Nhất phụt cười ra tiếng: "Cũng hy vọng nó sẽ có ích với Tịnh Tịnh."

...

Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày, chẳng mấy chốc đã đến ngày Nguyên Nhất Nhất "khai bút".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!