Chương 16: Trạng Thái Ghen Tuông

Biên tập: Maris

Chỉnh sửa: Hiểu Mịch┃Đọc kiểm: Chun

«Chương 015»

«Trạng thái: Ghen tuông»

"Hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ"

Đoàn làm phim đang trong giai đoạn luân phiên địa điểm quay.

Phim trường mới hiện đang trong giai đoạn chuẩn bị nên mấy ngày nay địa điểm quay trong rừng nhường cho nhân vật phụ tập trung quay trước. Nhờ vậy mà Nhiễm Thuật có hai ngày nghỉ.

Vừa hay cậu có thể nhân hai ngày nghỉ này đi gặp Ngọc Ca mà mình ngày nhớ đêm mong.

Ngay trong đêm, Nhiễm Thuật trở về nhà mình hay ở trên thành phố để đón Đại Ca về, sau đó ghé mua một lẵng hoa và trái cây rồi hùng hổ đến nhà Tùy Hầu Ngọc và Hầu Mạch.

Tiểu Tề cầm hoa, vừa đi vừa lắc đã đến trước cổng.

Sau khi tiếng chuông vang lên, người trong nhà hết sức chậm chạp he hé cửa, sau đó thăm dò nhìn qua khe hở, hỏi: "Khi nào thì cậu đi?"

Mình còn chưa đặt nửa bước chân vào nhà mà hắn đã mong mình rời đi rồi.

Người mở cửa đương nhiên không phải ai khác ngoài cái tên mới tham gia Grandslam về, Hầu Mạch.

Thấy người xuất hiện là Hầu Mạch, Nhiễm Thuật lập tức trợn to đôi mắt, không thèm giấu giếm vẻ chán ghét nói: "Tôi vừa tới thôi mà. Ít nhất cho tôi vô ở ké hai hôm đi chứ."

"Hai ngày?" Hầu Mạch cụt hứng hỏi lại.

"Đúng thế." Nhiễm Thuật trả lời rồi bế Đại Ca lên giơ trước mặt Hầu Mạch.

Mặc dù đã yêu đương với Tùy Hầu Ngọc nhiều năm nhưng Hầu Mạch vẫn sợ mèo như cũ, đặc biệt là mèo đen.

Nhác thấy Đại Ca nhích lại gần mình, lúc này Hầu Mạch mới lui về sau hai bước, tạo điều kiện để nó đáp xuống mặt đất rồi đi vào trong. Nhiễm Thuật cũng nghênh ngang theo sau Đại Ca tiến vào.

Còn Tiểu Tề thì đưa hoa và trái cây cho Hầu Mạch. Hắn nhìn bó hoa mà lòng miễn cưỡng không thôi: "Tôi chưa từng thấy tri kỷ tặng nhau hoa hồng đấy, tính khiêu khích hay gì? Chi bằng cậu xách người không tới hộ."

"Ngọc Ca ới ời." Sau khi Nhiễm Thuật vào trong nhà thì cậu hoàn toàn không đoái hoài gì tới một Hầu Mạch càm ràm không ngớt, cứ thế chạy một mạch về phía Tùy Hầu Ngọc.

Tùy Hầu Ngọc thấy Nhiễm Thuật chuẩn bị ôm mình, lập tức giơ tay ngăn cản: "Tớ xin nhận tấm lòng của cậu."

Nhiễm Thuật ngó Tùy Hầu Ngọc nằm liệt trên ghế sô pha, rồi lại nhìn Hầu Mạch.

Hầu Mạch vẫn đang bận suy nghĩ xem nên vứt bó hoa đi luôn hay để Tùy Hầu Ngọc nhìn tí rồi mới ném, vì thế cũng không đếm xỉa tới cậu.

Hai người kia thi đấu xong còn phải tham gia nhiều hoạt động, có thể về tới đây phải công nhận bọn họ quá đỉnh. Cũng không biết cả hai hoạt động kịch liệt tới trình độ nào mà một Tùy Hầu Ngọc khỏe như sắt thép phải la liệt thành cái dạng này nữa.

Nhiễm Thuật bắt đầu ai oán, ngồi kế bên Tùy Hầu Ngọc than than thở thở: "Quen nhau hai chục năm ròng kết quả tớ vẫn là bóng đèn quấy rầy hai cậu."

Tùy Hầu Ngọc thấy cậu lại bắt đầu lên cơn, không khỏi "shhhh" một tiếng.

"Haizz." Nhiễm Thuật tiếp tục lắp bắp: "Sau khi cậu về nước, tớ phi như ngựa đứt cương đến chúc mừng cậu, còn cậu thì sao. Cậu lại cùng tên bạn trai rách kia đưa đẩy không ngừng nghỉ."

Tùy Hầu Ngọc lập tức cười phá lên. Cậu điều chỉnh tư thế ngồi rồi nghiêm mặt nói: "Cho cậu ba phút để cằn nhằn Tang Hiến với tớ."

"Giữa chúng ta còn phải nhắc đến người ngoài hả?" Nhiễm Thuật nói, giả mù sa mưa lau khóe mắt khô cong.

Tùy Hầu Ngọc lý trí phân tích: "Tức là hai người vẫn chưa làm lành."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!