Chương 3: Tốt Nghiệp 3

Năm thứ 63 theo lịch đế quốc mới, thời kỳ hỗn loạn của chiến tranh đã kết thúc từ lâu.

Sự xuất hiện của thế kỷ mới giống như mặt trời mọc, soi rọi ánh hào quang của hòa bình và thịnh vượng lên đầu mỗi người dân đế quốc.

Con người chiếm cứ 3 đại tinh hệ rộng lớn, trong đó 90% thuộc về lãnh thổ của Đế quốc, các khu vực ngoài 3 tinh hệ này được gọi chung là Viễn Tinh Tế.

Ở cái thời đại thống nhất một thể này, ngoại trừ hải tặc vũ trũ ngẫu nhiên quấy rầy ngoài khu vực biên cương ra thì con người rất ít khi xảy ra tranh chấp, mọi người cùng nhau phát triển và thăm dò thời đại mới.

Màn đêm buông xuống như một bức màn che phủ Aslan —— thủ đô của đế quốc.

Trong phòng khách ở tầng 1 Lục viện, ánh đèn còn sáng mông lung.

Hai bóng dáng một già một trẻ ngồi đối diện nhau trên ghế sô pha.

Lão nguyên soái Trần Hán Khắc nhấp một ngụm trà, khi đặt xuống, lộ ra một đôi mắt cong cong:

"Tốt nghiệp rồi, có ý tưởng gì chưa?"

Khương Kiến Minh:

"Không có ý tưởng cũng không có tham vọng gì, sợ ngài nghe xong lại thấy thất vọng."

Trần lão nguyên soái lắc lắc đầu:

"Đứa nhỏ, ta sẽ không khách khí với con."

Thân trên của ông lão hơi nghiêng về phía trước, mười ngón tay đan chéo vào nhau, ánh mắt sắc bén,

"Quân viễn chinh Ngân Bắc Đẩu năm nay đã bắt đầu thám hiểm, con có muốn đi không? Chỉ cần con gật đầu, ngày mai ông già này sẽ trực tiếp phái chiếm hạm tới đây tiếp đón, hộ tống con đến tận bộ chỉ huy trung tâm của Viễn tinh tế."

Trần Hán Khắc nói với giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng nội dung thì lại như sấm đánh bên tai.

Nếu còn có người khác tham gia cuộc nói chuyện này, đảm bảo lúc này đã sợ tới mức mắt rớt khỏi tròng ——

Quân viễn chinh Ngân Bắc Đẩu, cái tên này có ý nghĩa như thế nào?

Đội hộ vệ của đế quốc Kim Nhật Luân và quân viễn chinh tinh tế Ngân Bắc Đẩu, hai cái tên này tượng trưng cho sự cường hãn nhất của đế quốc, cũng là nơi hội tụ tất cả tinh anh của 3 tinh hệ.

Người đầu là bảo vệ đất nước, người sau là phát triển ngoài biên cương, được xưng là ngọn giáo bạc, lá chắn vàng của Đế quốc.

Hiện giờ thế giới hoà bình, Kim Nhật Luân đã rơi vào trạng thái ở ẩn nhiều năm, chỉ còn nhóm tinh nhuệ Ngân Bắc Đẩu vẫn còn hăng hái chiến đấu ngoài Viễn Tinh Tế, gánh vác trọng trách khai thác tài nguyên cùng chống đỡ sinh vật ngoài hành tinh.

Có thể nói, chỉ cần đeo lên huân chương của Ngân Bắc Đẩu, chỉ cần đang ở trong tinh hệ, như vậy cho dù dung mạo có ra sao, xuất thân, lý lịch và phẩm hạnh có như thế nào đi nữa, thì người đó vĩnh viễn là anh hùng trong mắt toàn dân đế quốc.

Nhưng trên mặt Khương Kiến Minh vẫn vô cùng bình tĩnh, không những không gật đầu, mà còn nhanh chóng lắc đầu từ chối:

"Xin lỗi, xin cho phép cháu được từ chối."

Cậu chậm rãi cầm lấy một cái bánh bích quy từ trong đ ĩa thủy tinh trên bàn, xé mở bao bì, bỏ bánh bích quy vào trong miệng, cười nói,

"Viễn Tinh Tế......! Đó là chiến trường nơi Thái Tử điện hạ đã hy sinh, mà cháu chỉ là một Tàn tinh nhân, chủ động đi tìm chết làm cái gì đây chứ?"

Trần lão nguyên soái khẽ nhíu mày, lập tức nói: "Đương nhiên ta muốn cháu đi hậu phương, ta lấy danh dự của đại nguyên soái đế quốc ra đảm bảo, sau khi cháu đến Viễn Tinh Tế, chỉ cần ở pháo đài làm chút phân tích chiến lược với một số công tác văn chức, không cần phải ra tiền tuyến, sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào —— trừ phi Ngân Bắc Đẩu toàn quân huỷ diệt, Kim Nhật Luân không còn một ai!Tới, nhìn xem,

"Ông lão lấy ra thứ gì đó từ túi bên trong của chiếc áo khoác quân đội, nhẹ nhàng đặt nó lên bàn và đẩy nó về phía Khương Kiến Minh. Trần Hán Khắc thần sắc trịnh trọng,"Đây là điều lệnh đặc cấp của Ngân Bắc Đẩu.Lấy tài năng của cháu, chỉ cần ngây ngốc ở pháo đài hai ba năm, sẽ có rất nhiều cơ hội để lập công.

Đến lúc đó ông già này sẽ đặc cách thăng cấp cho cháu, bọn nhãi ranh Tân tinh nhân không sợ trời không sợ đất kia đều phải ngoan ngoãn gọi cháu một tiếng tư lệnh ——"

Thứ bị đẩy đến trước mặt, là một hộp chip màu đen đơn giản.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!