Chương 20: Vỏ Đạn 3

Khu tập hợp.

Một trận yên tĩnh đến hoảng sợ không ngừng lan tràn ra khắp nơi.

Trước rừng băng lâm, những người trẻ tuổi sau ba giờ đánh giết Sâu bướm đỏ ai ai cũng mệt đến chết đi sống lại, trong lòng ngực bọn họ đang ôm thành quả từ mồ hôi và máu

-- mười đến hai mươi mấy khối quặng Chân Tinh, mọi người đều đang thẫn thờ nhìn chiếc cơ giáp Kích điện trước mắt.

Chiếc cơ giáp ấy đang múa may cánh tay lôi từng quặng Chân Tinh từ trong bụng cơ giáp Kích điện ra.

Đường Trấn phun ra một câu: ......! Má!

Hắn gãi gãi đầu, dở khóc dở cười hướng đồng bạn bên cạnh cũng đang hỗn độn trong gió

- Bối Mạn Nhi nói:

"Vừa mới còn nói chỉ cần hai chúng ta nghe theo lời của Tiêu Khương là có thể nhẹ nhàng lấy được đệ nhất, chậc chậc, thì ra người ta đang đợi chúng ta ở chỗ này."

Trung úy Raymond nhìn chằm chàm, môi run rẩy:

"Có, có bao nhiêu khối!?"

Khương Kiến Minh ngồi ở khoang điều khiển điều khiển cánh tay máy móc, nghe tiếng liền ngẩng đầu lên xin lỗi:

"Xin lỗi......! Thời gian quá gấp, chưa kịp đếm."

Lúc cậu đang nói, cánh tay máy móc của Kích điện đem quặng Chân tinh đổ ầm ầm xuống mặt đất, từng khối kết tinh trong suốt như đang vui vẻ nhảy loạn.

Điều này làm cho lời xin lỗi chân thành ban nãy như mang theo chút trào phúng.

Gió lạnh gào thét, một đám quan quân trẻ tuổi sờ sờ quặng Chân Tinh trong lòng ngực........! Giờ khắc này, bọn họ cảm giác như đang bị xúc phạm.

Sắc mặt Hoắc Lâm đen như đít nồi: Ai giúp cậu?

Khương Kiến Minh nói:

"Là hoàng tử điện hạ Garcia."

......

"......! Nếu cậu thực sự không muốn nói," Gân xanh trên thái dương Hoắc Lâm loạn nhảy, năm ngón tay nắm chặt phát ra tiêng rắc vang,

"Có thể lựa chọn câm miệng."

Khương Kiến Minh cảm thấy những lời này có chút quen thuộc.

Nhưng mà quả thực rất đáng tiếc, rõ ràng là cậu vẫn luôn nói thật mà.

Kiểm kê xong, cậu thu hoạch được 113 khối quặng Chân Tinh, là người dành được vị trí thứ nhất trong lần khảo hạch này.

Mà nhân tiện nhắc tới, bạn học Lý Hữu Phương cũng rất nỗ lực.

Trong suốt thời gian khảo hạch hắn lấy được hai mươi khối quặng Chân Tinh, được thứ hạng thứ năm, quả là một thành tích đáng để kiêu ngạo

-- nhưng với tiền đề, không có cuộc cá cược đầy ác ý trước đó.

"Chuyện này quả thực có chút ngoài ý muốn, tôi cũng không nghĩ tới."

Khi trở lại pháo đài, mọi người đều xuống cơ giáp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!