"Trung giáo! Đứa nhỏ này quá lợi hại!"
Lúc nghỉ ngơi giữa giờ, Trung uý Raymond vừa gặm lương thực nén quân dụng vừa kích động nói không ngừng.
"Bấtkể là tâm lý tố chất, khả năng thích ứng hay là trình độ điều khiển cơ giáp, tôi......! Tôi ở pháo đài lâu như vậy, chưa từng thấy qua người trẻ tuổi nào có tài năng như vậy."
Ông ta khen lấy khen để đến nỗi nước miếng bay tứ tung khắp nơi, nhưng khi thấy khuôn mặt của trung giáo Hoắc Lâm trước sau vẫn luôn âm u, lúc này mới xấu hổ dừng lại:
"Ách......! Trung giáo?"
Raymond gãi gãi tóc:
"Ngài vẫn cảm thấy cậu ta không được sao?"
Hoắc Lâm nâng nâng mí mắt, không mặn không nhạt mà nói:
"Hiện tại tôi coi như hiểu rõ tại sao phía trên lại có người muốn nhét cậu ta vào Ngân Bắc Đẩu......! Hừ, muốn nói đáng tiếc quả thật vô cùng đáng tiếc, nhưng mà cũng chỉ là đáng tiếc mà thôi."
"Nếu cậu ta nguyện ý làm văn chức, thì không cần phải nghĩ ngợi nhiều có thể đặc cách tuyển thẳng. Còn về chuyện cưỡi cơ giáp ra tiền tuyến thì chuyện này là không có khả năng."
Raymond có chút không hiểu:
"Hả, chuyện này......"
Cách đó không xa, từng hàng cơ giáp chỉnh tề dừng lại.
Trải qua trận chiến mở màn như vậy những người trẻ tuổi kia bây giờ vô cùng hưng phấn giống như một nồi nước đang sôi trào.
Lúc này trưởng quan lại mặc kệ, bọn họ nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nên chuyện trò thì chuyện trò, nên khóc thì khóc.
Hoắc Lâm chỉ chỉ những thân ảnh đó:
"Xem kìa, bây giờ cậu ta trở nên nổi bật, là bởi vì đồng bạn của cậu ta quá phế. Đám tân binh cần thời gian thích ứng, cho nên mới có chuyện ông và tôi ở chỗ này."
"Ông phải biết rằng......! Đối với Tân tinh nhân, để cưỡi cơ giáp một cách thuần thục là chuyện theo thời gian, chỉ cần có ý thức huấn luyện thôi thì sẽ làm được. Nhưng Tinh Cốt thì không có khả năng xuất hiện trên người Tàn tinh nhân, đó là chuyện không cách nào để thay đổi."
"Trong khoảng thời gian ngắn, cậu ta có thể dựa vào trí tuệ, dũng khí và cần cù để lấy được sự chú ý từ những người khác. Nhưng rất nhanh thôi, cậu ta sẽ phải trơ mắt nhìn những người bên cạnh mình dần dần bỏ xa cậu ta, và khoảng cách này sẽ ngày ngày một lớn hơn."
Khương Kiến Minh ngồi dựa vào một gốc cây, cầm một lọ nước năng lượng chậm rãi uống.
Cậu khẽ rũ mi xuống, quân phục màu đen càng làm khuôn mặt cậu trở nên tái nhợt, nhìn không ra khí thế chỉ dựa vào cơ giáp gi3t chết Sâu bướm đỏ vừa nãy.
Hoắc Lâm:
"Thực vô tình, nhưng đây mới là hiện thực."
Đường Trấn cùng Bối Mạn Nhi đi tới, đưa cho người ngồi dưới tàng cây một bao lương thực nén.
Khương Kiến Minh lắc đầu, thấp giọng nói:
"......! Đầu choáng váng, đợi lát nữa tớ ăn sau. Không có chuyện gì, các cậu đừng nhọc lòng vì tớ. Hoắc Lâm híp híp mắt:"Không nói cái khác, chỉ ngay trong trận huấn luyện này thôi đã dùng phương thức chiến đấu tiêu hao thể lực như vậy, thì cuối cùng tinh thần và thể lực của cậu ta có thể duy trì bao lâu?Lý do khiến cậu ta thất bại chỉ có một, đó là khi đầu thai vận khí quá tệ, vừa sinh ra đã là Tàn tinh nhân, là chủng tộc bị thế giới đào thải.
"Raymond ngẩn người, lẩm bẩm nói:"Đơn giản như vậy......! Cũng tàn nhẫn đến vậy sao.
"Hoắc Lâm hừ cười một tiếng, vỗ vỗ lên bả vai phó quan:"Đây là chọn lọc của tự nhiên, thế giới này chính là đơn giản và tàn nhẫn như vậy."
Buổi chiều, huấn luyện phân tán, cũng chính cái gọi là thời gian thử nghiệm chính thức bắt đầu.
Thời hạn chỉ có ba giờ, mục tiêu săn giết chính là sinh vật ngoài hành tinh trong khu rừng băng giá này —— nói là sinh vật ngoài hành tinh kỳ thật chính là đám Sâu bướm đỏ cấp D mà đám tân binh vừa giết khi sáng, giết chết một con được tính 1 điểm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!