Chương 16: Trận Chiến Mở Màn 2

Trong chớp mắt, thân máy cơ giáp kích điện đã thoát khỏi hàm răng của rắn đỏ trong gang tấc.

Vừa mới chạm đất, lại hướng về phía trước, vùng đất băng giá phía sau nổ mạnh, vụn băng bay tứ tung, rồi va chạm vào thân máy phát ra những tiếng đinh đang vô cùng chói tai.

Sau khi bụi bặm tan đi, có một cái đuôi rắn đầy mụn cóc nằm ngang qua nơi vừa xảy ra vụ nổ, trên đầu có Tinh Cốt sắc bén ngưng tụ.

Nếu vừa rồi Khương Kiến Minh chậm một giấy thôi, toàn bộ cơ giáp đã có thể bị đánh tan hơn nửa.

Trung uý Raymond hít hà một hơi, vui mừng quay đầu nhìn trưởng quan:

"Trung giáo, người thanh niên Tàn tinh nhân này......! Quả nhiên vẫn có chút bản lĩnh."

Không, há là có chút bản lĩnh.

Cái độ tuổi này, mà có kỹ thuật như vậy, có thể xưng là thiên tài ngàn năm khó gặp cũng không quá!

Nghĩđến đây, Raymond liền nhịn không được có chút phiền muộn: Nếu, nếu cậu ta là Tân tinh nhân......! Thì tốt biết mấy!

Tê tê......!!

Sau vài lần công kích vẫn không cách nào đụng vào được cơ giáp, làm cho Sâu bướm đỏ trở nên càng táo bạo.

Khi Khương Kiến Minh không biết đã đem cơ giáp xuất hiện trước mặt nó lần thứ mấy, rắn đỏ lại lần nữa cong lưng, lộ ra chiếc răng nanh sắc nhọn chờ đợi con mồi!

Bên trong cơ giáp, Khương Kiến Minh nhẹ cười một tiếng.

Cậu đã nắm chắc hình thức công kích của thứ này, chờ chính là lần há miệng này của nó ——

Trước mắt bao người, cơ giáp xanh đen bất chợt gia tốc, hai khẩu pháo cơ giáp ở hai bên mở ra, ánh sáng nhanh chóng hội tụ giữa họng súng.

Khai hỏa.

Hai khẩu pháo cơ giáp được sạc đầy 100% chuẩn bị khai hỏa ngay lập tức!

Năng lượng bùng nổ như hai quả cầu lửa, bị người điều khiển ưu nhã đưa vào trong miệng rắn lớn.

Cùng lúc đó, Khương Kiến Minh ấn mạnh thân máy bay xuống cực hạn, cơ giáp kích điện đột nhiên nghiêng người, gần như song song với mặt đất, khi cọ xát xuống mặt đất còn tạo ra các đốm lửa, cứ như vậy đi ngang qua Sâu bướm đỏ ——

Ngay sau đó, là tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, trộn lẫn với tiếng thét gào thảm thiết của rắn đỏ, vang vọng khắp khu rừng băng giá này.

Tất cả mọi người xem đến ngây người.

Bên trong tiểu đội thứ ba, Kiều kiều xoa xoa khuôn mặt mập của mình, cả người đều hoảng hốt rồi dại ra:

"Cái cậu Khương Kiến Minh này......! Cậu ấy lợi hại như vậy sao......"

Đường Trấn dở khóc dở cười:

"Đều nhìn tôi làm gì, tôi cũng chưa từng thấy cậu ấy cưỡi cơ giáp đi đánh nhau đâu!?"

Lý Hữu Phương mặt xám như tro tàn, lẩm bẩm nói:

"Cũng đừng nhìn tôi, lúc cậu ta ở Nhị viện cũng chỉ cùng chúng tôi sửa khoá luận......"

Bên trong Cơ giáp cá mập, trung uý Raymond nhìn thoáng qua đồng hồ đếm ngược, mơmàng nói:

"Mấtbốn phút ba giây......! Phá kỷ lục, thưa trung giáo."

Nhưng khi ông ta nhìn sang bên cạnh, lại ngạc nhiên khi thấy sắc mặt trung giáo Hoắc Lâm vô cùng âm trầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!