Chương 6: Đại loạn đấu

***

Dịch: LinhMuội

ng Tuyết Giai hàn huyên cùng Tiểu Ngọc gần mười phút mới xong, mà trong khoảng thời gian này đối với Sở Ca, Thử Phụ mà nói, tuyệt đối là một loại dày vò.

Bởi vì cái con Anh Đoản Miêu kia còn tỉnh dậy, nó ghé mắt lên nhìn, tỉnh tỉnh mê mê nhìn qua vách tường, không biết đang suy nghĩ gì.

Loại ánh mắt tinh khiết này đối với Sinh Tồn Nhân mà nói, là một loại kinh hãi không gì có thể tả nổi.

Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Đường Tuyết Giai để điện thoại di động xuống, tâm tình rất sung sướng, một bên ghi bài, một hát ca khúc yêu thích.

"Follow everywhere I go Top over the mountains or valley low Give you everything you"ve been dreaming of

Just let me in, ooh

Everything you wantin

"gonna be the magic story you"ve been told

And you

"ll be safe under my control Just let me in, ooh......"

(Lily

- Alan Waler, K-391, Emelie Hollow)

Thanh âm của nàng rất êm tai, nhưng bài hát này lại để cho Sở Ca im lặng.

Bài hát này cũng quá là kinh dị đi a.

Rất nhanh, Anh Đoản Miêu lại lâm vào trong giấc ngủ, Thử Phụ vẫn tiếp tục đi săn, chui vào trong tủ treo quần áo.

Sở Ca bắt đầu quan sát tình huống khắp bốn phương tám hướng.

Ánh mắt của hắn tập trung ở điều hòa và đằng sau khung bức ảnh.

Sau điều hòa là con rết, sau khung ảnh mà thì là một con nhện cao chân.

Trừ hai con đó ra, còn có những Sinh Tồn Nhân khác, tỷ như cái con Thử Phụ kia, chính là kẻ mà Kiến Đỏ không hề hay biết gì về sự tồn tại của nó, muốn giết được vị lão luyện này thật là thập phần chật vật.

"Hiện tại đã xuất hiện hai vị lão luyện, sẽ không có vị thứ ba chứ?"

Sở Ca kiêng kị nghĩ đến, cái thí luyện kiểu này không khỏi quá tàn khốc đi!

Không hề công bằng đáng tí nào!

Nếu như tất cả đều là con kiến còn có phần thắng. Bây giờ người ta là con rết, con nhện, con gián, còn hắn chỉ là một con kiến, chỉ có thể dựa vào trí tuệ cùng sự nhẫn nại.

Hắn phải tính toán đến mọi khả năng có thể, phải tính đi tính lại để tránh khỏi những sai lầm không đáng có.

Thời gian lại tiếp tục trôi qua.

Thử Phụ chui vào tủ quần áo rồi ở trong đó luôn, Sở Ca cũng không biết Kiến Đỏ còn sống hay không.

Một mực kéo căng thân thể thực sự kà rất mệt a!

Sở Ca vì bảo tồn thể lực, không thể không rời khỏi trạng thái Biến Sắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!