Tất nhiên, người mà Hạnh Trân căm hận đã phải trả cái giá đắt. Sau khi Ái Trân xuất viện, Diệu Ánh thương cô nên giới thiệu cho cô vào khách sạn của ba bạn làm phụ bếp, đồng thời cho cô vay tiền để mua lại căn nhà cũ của một người họ hàng bên đằng ngoại nhà bạn. Nhà mới của Ái Trân siêu nhỏ, nhưng cảm giác có mái ấm của mình để trở về thật sự tuyệt vời ghê lắm. Cô rất tích cực làm việc, chỉ mong cuộc sống cứ thế yên bình trôi qua. Tiếc rằng, chưa làm được bao lâu thì cô lại gặp phốt lớn.
Coi clip anh Trường đi ra khỏi khách sạn sau mình tầm chục phút, cô bị ngơ. Scandal lần trước đã khiến các bạn phụ bếp làm cùng ca với Ái Trân rất ghét cô, scandal lần này khiến họ lại càng thêm khinh rẻ cô. Sợ Diệu Ánh đuổi việc nên họ vẫn chấp nhận làm chung với cô, nhưng thi thoảng vẫn có sự bắt nạt ngầm. Họ thường cố ý chia việc nặng nhọc cho Ái Trân. Cô đã cố gắng chịu đựng, nhưng đôi lúc, có muốn cố cũng không được. Một người trong số bọn họ vì quá ngứa mắt với Ái Trân nên đã tung tin cô làm việc ở khách sạn này, còn bịa chuyện đêm nào Bá Trường cũng qua đây hú hí với cô khiến cộng đồng mạng được một phen dậy sóng. Họ doạ nếu chủ của khách sạn không đuổi việc Ái Trân thì sẽ tẩy chay khách sạn. Ái Trân vì không muốn liên luỵ tới bạn mình nên đã chủ động xin nghỉ việc.
Hàng ngày, Ái Trân đi lang thang rất nhiều nơi để xin việc, có người biết cô tai tiếng nên họ không nhận, có người không hay hóng tin trên mạng, nhưng thấy cô gầy quá nên họ từ chối luôn. Ái Trân rơi vào cảnh thất nghiệp. Thi thoảng đi qua những nhà hàng sang trọng, cô thèm vào đó ăn khủng khiếp. Nhưng rồi nghĩ tới túi tiền có hạn, cô lại về nhà cắm cơm, rang muối lạc và luộc rau ăn kèm. Vì ghét sự cô đơn nên cô thường đặt con gấu bông trắng ngồi cạnh mình rồi lịch sự mời mọc:
- Mẹ Ái Trân mời bé Gấu Trắng ăn cơm nha!
Em bé Gấu Trắng thương yêu của Ái Trân đã rời xa cô rồi, giờ ở bên cô chỉ còn bé Gấu Trắng bằng bông này thôi. Nó có đôi mắt long lanh và bộ lông mềm như nhung. Ái Trân thích nó lắm. Nấu cơm, ăn cơm, rửa bát hay xem tivi cô đều phải đặt nó ở gần mình mới chịu. Có những tối, cô ôm Gấu Trắng, nằm lười biếng trên giường xem chương trình "Hẹn hò với người nổi tiếng", vừa xem vừa chỉ vào màn hình khoe khoang:
- Gấu Trắng ơi! Con có trông thấy cô gái xinh xinh kia không? Bác Hạnh Trân của con đấy! Chính bác đã tặng con cho mẹ! Bác rất xinh, giỏi và dễ thương. Nhưng mẹ hư, làm bác buồn nên bác giận mẹ lắm. Mẹ sợ bác bực nên lâu rồi cũng không dám gọi điện hay nhắn tin làm phiền bác. Con chào bác đi! Gấu Trắng chào bác ạ!
Gấu Trắng chỉ biết lắng nghe chứ chẳng biết trò chuyện cùng Ái Trân, nhưng có nó, cô cảm thấy ấm áp hơn hẳn. Thi thoảng Diệu Ánh và anh Vinh cũng hay gọi điện hỏi thăm cô, nhưng cô biết họ còn bận nhiều việc nên luôn bảo mình ổn, có chuyện gì buồn cô chỉ tâm sự với Gấu Trắng thôi. Chuỗi ngày của Ái Trân cứ trôi qua ảm đạm như thế, cho tới một hôm cô nhận được tin nhắn từ số máy lạ:
"Ái Trân, cậu đang tìm việc phải không?"
"Ừ. Cậu là ai? Sao biết số điện thoại của tớ? Còn biết tớ đang tìm việc nữa?"
Ái Trân tò mò nhắn lại hỏi han. Lúc bị dính phốt lần thứ hai với Ái Trân, Bá Trường lên mạng xem người ta chửi mình như nào thì tình cờ thấy có người tung tin Ái Trân làm phụ bếp ở khách sạn. Không lâu sau đó, anh lại hóng được tin cô đã nghỉ việc. Anh đã rất cố gắng để không thèm quan tâm tới cô, nhưng trớ trêu thế nào, cô lại đến quán nhậu của anh để xin việc. Lúc cô tới gặp quản lý của quán, Trường đang ngồi nhậu ở tầng hai nên cô không thấy anh.
Ái Trân nhiều tai tiếng nên có nhiều người nhận ra cô. Một vài khách nam đã ngà ngà say trong quán nhậu ra sức trêu chọc cô, có anh còn cợt nhả cô không cần xin việc làm, chỉ cần tới bên anh ta thì sẽ được bao nuôi khiến Trường rất không hài lòng. Chính Trường đã bực tức nhắn tin cho quản lý cấm cậu ấy không được nhận Ái Trân vào làm, vậy mà khi trông thấy Ái Trân tiu nghỉu đưa số điện thoại cho quản lý, nài nỉ cậu ấy khi có việc thì liên lạc lại với cô, Trường lại thấy lòng mình nặng trĩu. Cảm thấy mình có chút trẻ con khi cố ý chèn ép Ái Trân nên hôm nay Trường dùng số khác để liên lạc với cô. Anh không tiết lộ danh tính, chỉ nhắn tin:
"Tớ là chủ của quán nhậu, hôm qua cậu tới quán của tớ xin việc, cậu để lại số điện thoại cho quản lý mà!"
"Chỗ cậu có công việc phù hợp với tớ rồi à?"
Trân vui vẻ nhắn tin hỏi chủ quán. Trường nhắn:
"Ở quán nhậu thì chưa có việc, nhưng tớ có việc khác, nhàn hơn, lương cao hơn, cậu nhận không?"
"Có chứ. Việc gì tớ cũng làm được á. Tớ nom gầy gầy vậy thôi chứ thực ra khoẻ với cả chăm chỉ lắm ý."
"Tớ có ông anh đang mở lớp đào tạo diễn viên hài. Ông ấy chưa được nhiều người biết tới nên ít người đăng ký học. Tớ cần cậu đến học ở cái lớp đấy, tớ sẽ trả lương cho cậu và dùng danh tiếng của cậu để quáng bá."
"Danh tiếng của tớ? Cậu bị điên à? Cậu nghe ở đâu được là tớ có danh tiếng thế? Tớ toàn tai tiếng không à, chỗ nào dính tới tớ là chỗ đó đen như mực á. Anh cậu mà nhận tớ vào học chắc lớp bị tẩy chay luôn đó!"
Bá Trường có quen một ông anh làm diễn viên hài, tuy có năng lực nhưng số lận đận nên mãi chưa nổi tiếng, anh mở lớp dạy diễn xuất để kiếm thêm thu nhập nhưng có rất ít người đăng ký học. Tuần trước, anh ghé qua quán nhậu của Trường, năn nỉ Trường giúp anh nghĩ cách lôi kéo học viên. Trường thấy cả anh và Ái Trân đều tội nghiệp nên một công đôi việc giúp cả hai người.
Trường nhắn:
"Người ta sợ bị tẩy chay vì người ta có một giá trị gì đó để sợ bị mất, chứ anh tớ thì đã có gì đâu. Tớ cần mọi người biết đến anh tớ đã, còn những tai tiếng của cậu tớ tự biết cách xử lý, sẽ không để ảnh hưởng tới anh tớ."
"Sao có thể không ảnh hưởng tới anh cậu? Cậu định dùng chiêu trò bẩn để tẩy trắng cho tớ à?"
"Đồ ngốc! Tội lỗi của cậu có dùng bột giặt siêu cao cấp cũng tẩy không nổi. Với cả tớ cũng chẳng thèm chơi mấy cái trò hèn mọn như thế!"
"Vậy cậu định làm như thế nào?"
"Làm thế nào là việc của tớ, không mắc mớ gì tới cậu. Tóm lại, cậu bớt hỏi nhiều đi. Cậu chỉ cần trả lời tớ là cậu có nhận việc hay không thôi."
Đang túng thiếu nên tất nhiên Ái Trân nhận việc luôn. Bá Trường nhắn tin dặn dò:
"Từ giờ cậu chịu khó ngoan ngoãn, đừng bày trò lố hay phát ngôn điều gì gây sốc nữa nhé! Con gái con đứa phải có liêm sỉ cậu ạ!"
"Cái đó thì cậu yên tâm. Tớ quyết tâm làm lại từ đầu rồi, lâu lắm rồi tớ có lên mạng đăng bài xàm xí nữa đâu, không tin cậu cứ kiểm tra là biết liền."
"Ừ. Tớ sẽ để mắt tới cậu, cứ liệu thần hồn đấy!"
"Hí hí, cậu làm như cậu là người yêu tớ không bằng mà kêu tớ cứ liệu thần hồn. Mà cậu tên là gì ý nhỉ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!