Tất nhiên Trì Tái Hạ rất xinh đẹp.
Sinh viên Ban Quốc tế bọn họ, đa số đều sở hữu hai đặc điểm, một là điều kiện gia đình không tệ và học hành chẳng ra sao, hai là có tương đối nhiều tiền và thời gian nhàn rỗi để chăm sóc bản thân.
Dù lúc trước ở Tĩnh Tây, so với Viện Thể dục và Học viện Điện ảnh, số người đẹp của Ban Quốc tế cũng không hề thua kém chút nào.
Mà ở trong Ban Quốc tế người đẹp như mây, Trì Tái Hạ vẫn luôn là tiêu điểm, là tia sáng huỳnh quang dưới đèn.
Vậy nên Khương Tuế Tuế không cảm thấy câu này của Hứa Định có vấn đề gì, thậm chí còn phụ họa vài câu.
Trì Tái Hạ đưa lưng về phía bọn họ, xung quanh ồn ào, cô không nghe rõ bọn họ đang nói gì. Nhưng sau lưng lành lạnh, cô luôn có cảm giác không thích hợp lắm.
Cô nghi thần nghi quỷ quay đầu.
Hai người kia chỉ đang giao lưu bình thường với các tổ viên khác.
Đợi một lát, thừa dịp Khương Tuế Tuế không nói tiếp, Trì Tái Hạ kéo cô nàng sang, nhỏ giọng gặng hỏi: "Vừa rồi các cậu nói gì, vì sao tôi lại có cảm giác là lạ?"
"Đang nói chuyện chia nhóm đó. À, tớ còn giải thích chuyện tuần trước với cậu ấy."
Khương Tuế Tuế kể lại một lượt cho Trì Tái Hạ, cuối cùng tự nhiên bảo: "Cậu ấy nghe thì bảo không có gì, chỉ thế thôi."
"Chỉ thế thôi?" Trì Tái Hạ nghi ngờ.
Ban đầu Khương Tuế Tuế còn muốn nói "Chỉ thế thôi, cậu ấy còn khen cậu xinh đẹp nữa", nhưng đột nhiên vang lên tiếng chuông thanh thúy với âm lượng cao đến mức chói tai, hoàn toàn lấn át tất cả tiếng ồn ào trong phòng học.
Giảng viên trở về, thống kê cụ thể từng nhóm.
Nhóm Trì Tái Hạ bao gồm mười người, ngoài Trì Tái Hạ và Khương Tuế Tuế là bạn cùng lớp, những người khác đều đến từ các Viện và Ban khác nhau.
Để thuận tiện trao đổi sau này, Khương Tuế Tuế đề nghị hãy tạo một nhóm thảo luận.
Mọi người không có ý kiến, đều phối hợp quét mã tham gia.
Đợi mọi người trong phòng học thảo luận xong, trở về vị trí của mình, Khương Tuế Tuế mới rón rén lặng lẽ xích đến gần Trì Tái Hạ, chia sẻ điện thoại: "Xem nè, Wechat của Hứa Định!"
Trì Tái Hạ nhìn thoáng qua.
Hình đại diện là một bản thiết kế kiến trúc vẽ tay, kiểu màu trắng xám mà có thể thấy rất nhiều trong danh sách.
Tên thì vẫn đặt tên thật, trông đơn giản cực kỳ, thích hợp với một tấm ảnh bìa nền trắng.
Khương Tuế Tuế mở trang cá nhân của anh.
Trang cá nhân của anh không thiết lập hiện thời gian, nhưng cũng chẳng đăng bao nhiêu bài. Đôi khi là ảnh chụp phong cảnh, thi thoảng là mô hình đã dựng xong, rất ít caption.
Trì Tái Hạ không hứng thú lắm, Wechat của cô hơn một ngàn bạn bè, hoạt động thế này mỗi ngày cô đều có thể lướt qua vô số bài.
"Mà từ này có ý gì nhỉ?" Khương Tuế Tuế chỉ vào chữ ký riêng dưới ảnh chân dung của Hứa Định, hỏi.
Firm, một từ tiếng Anh đơn giản.
Trì Tái Hạ liếc mắt, thuận miệng đáp: "Chắc là phim."
Khương Tuế Tuế: "Không phải phim là movie sao?"
"Hai từ đó đều là phim." Trì Tái Hạ trả lời không cần suy nghĩ.
Cô vẫn có tí lòng tin với trình độ tiếng Anh của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!