Lần trước, Lương Kim Việt hỏi cô có đang ở trong giai đoạn độc thân không, cần giới thiệu bạn trai không, thực chất vẫn còn nửa câu sau anh ta chưa nói xong, anh ta muốn tự giới thiệu bản thân.
Nhưng lúc đó bị mắng ngược lại, anh ta đành không nói tiếp, tính đợi tới sinh nhật ở buổi tiệc của mình, anh ta sẽ đề cập với cô về chuyện này.
Thật ra, bắt đầu từ năm lớp 12 khi biết Trì Tái Hạ rung động với mình, anh ta có phần không biết đối phó thế nào.
Không thể bảo rằng tim đập thình thịch, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có cảm giác.
Hai người quá quen thuộc, nhất thời anh ta không thể tưởng tượng nổi việc mối quan hệ sẽ thay đổi, huống hồ xưa nay anh ta đã từng chủ động bao giờ đâu. Thế nên, giữa hai người đã ngầm ăn ý giữ khoảng cách, mãi đến khi anh ta ra nước ngoài.
Ra nước ngoài rồi, không thể không thừa nhận, có một quãng thời gian rất dài anh ta không hề nhớ tới Trì Tái Hạ.
Trong nhóm du học sinh có vô vàn cô gái, xưa nay chưa từng thiếu người ôm ấp yêu thương, anh ta cũng quen nhiều bạn mới.
Nhưng càng lâu, anh ta càng cảm thấy nhàm chán, dường như luôn thiếu điều gì đó.
Dịp này về nước gặp Trì Tái Hạ, anh ta không thể diễn tả rõ, nhưng khi ở cạnh cô, dù không trò chuyện bao nhiêu thì cảm giác vui vẻ không tên quen thuộc kia vẫn khác biệt hẳn. Anh ta muốn thử xem, xác nhận một chút.
Nào ngờ trước sinh nhật anh ta, bên cạnh cô đã bất chợt xuất hiện một người bạn trai.
Nói thật, anh ta không tin tí nào.
Mấy người anh em cũng cảm thấy cô đang cố ý, họ bảo anh ta đừng vòng vo nữa, hãy thẳng thắn hơn. Dù sao tấm lòng của Trì Tái Hạ, trong mắt mọi người cũng đã rõ như ban ngày.
…
Trì Tái Hạ hoàn toàn choáng váng.
Lương Kim Việt anh ta mắc bệnh nặng gì hả???
Đột nhiên đoán mò một đống, rồi lại đổi chủ đề hỏi gì mà có cân nhắc hay không.
Cô đứng yên tại chỗ, bởi vì kinh hãi quá độ mà đầu óc vẫn chưa quay về trạng thái bình thường, cô không thể thốt lên lời.
Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi rung rung.
Lần này là Hứa Định gọi tới.
Cô tỉnh táo lại, quay người tránh khỏi đám khói thuốc lượn lờ kia, bấm nhận.
"Alo, anh đến rồi sao?"
Cô nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng quen thuộc ở gần đó, cũng không bắt gặp xe taxi nào đang dừng lại.
Bên kia đầu dây im lặng hai giây: "Ừa, anh ở quầy tiếp tân."
Trì Tái Hạ trả lời: "À, vậy anh đăng ký tên trước nhé, vừa hay em cũng ở dưới lầu, em sang tìm anh ngay."
Hứa Định nói được.
Cúp điện thoại, anh gật đầu với quản lý phòng cầm đồ giúp, rồi vô thức muốn nhìn về nơi nào đấy ngoài cửa sổ.
Nhưng ngừng một lát, anh vẫn trầm tĩnh tiếp tục phối hợp để đăng ký.
Rốt cuộc Trì Tái Hạ cũng hiểu rõ câu chuyện, cô ngẩng đầu nhìn Lương Kim Việt: "Không phải anh muốn biết bạn trai của tôi có tồn tại thật không à? Đi thôi."
Cô tức giận quăng câu này cho anh ta, quay người tiến vào trong.
Lương Kim Việt hơi sững người một chốc, rồi dập tắt đầu thuốc lá, cất bước đuổi theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!