Đó là tấm ảnh lớp 1 của Trường Tiểu học Nam Kiều.
Dựa theo trình tự nữ sinh đứng trước nam sinh đứng sau, anh đứng ở vị trí ngoài rìa cuối cùng.
Còn cô được giáo viên sắp xếp đứng giữa hàng đầu tiên, mặc váy đồng phục xếp ly, cột kiểu tóc công chúa xinh đẹp, cười lên lộ ra hàm răng trắng tinh ngay ngắn như hạt bắp, trông vừa đáng yêu vừa xinh xắn tựa nàng búp bê Barbie cao quý sang trọng nhất trong tủ kính.
Hai tấm ảnh trước mắt chậm rãi lồng lên nhau, khoảng cách giữa cả hai không còn xa xôi như trước nữa.
"Lạch cạch…"
Ngoài cửa truyền đến âm thanh tra chìa khóa.
Hứa Định mặt không đổi sắc cúi đầu, gõ nhẹ bàn phím, bật một bức CAD* lên.
*Computer
-aided design (thiết kế được sự hỗ trợ của máy tính), được dùng rộng rãi trong các thiết bị nền tảng bằng máy tính hỗ trợ cho các kỹ sư, kiến trúc sư và các chuyên viên thiết kế khác. Các sản phẩm từ hệ thống nền tảng vectơ 2D đến các bề mặt và hình khối 3D tạo hình.
Cửa phòng ngủ được mở ra, Trần Ổn và Thư Hiếu Vũ vừa cười mắng vừa bước vào.
Trần Ổn: "Biết làm sao đây, tao thật sự không chịu đựng được nữa, đã lâu như vậy rồi."
Thư Hiếu Vũ: "Nhìn bộ dạng không có triển vọng của mày kìa."
Trần Ổn: "Mày thì có triển vọng quá nhỉ, có triển vọng đến nỗi người ta vừa gọi đã hấp tấp phóng qua làm việc nặng giúp người ta, rồi thở chẳng khác gì con trâu. Đừng nói tới cơm, ngay cả nước bọt cũng không kiếm được, còn nhất quyết phải mặt dày theo."
Thư Hiếu Vũ: "Ai bảo đấy là nhất quyết mặt dày theo, phải gọi là đắp nền móng, đắp nền móng mày hiểu không? Ngay cả việc này mày còn không hiểu mà đòi học kiến trúc, tranh thủ thời gian dọn dẹp một chút rồi xéo đi!"
Thấy Hứa Định ở phòng ngủ, Thư Hiếu Vũ siết chặt lấy Trần Ổn, bước đến mách lẻo: "Ai da thầy Hứa, vừa nãy mày không ở đây, Thân Doanh Doanh gọi nhầm số, hai người hàn huyên mấy câu, cái tên không có triển vọng này lại vội vàng hẹn người ta ăn cơm, còn hưng phấn không chịu nổi. Ở nhà ăn còn nhất quyết muốn khui một chai Coca Cola 82 năm đó."
Thân Doanh Doanh chính là người Trần Ổn thường xuyên treo bên miệng, bạn gái cũ của nhật ký cháu trai được kể lại 39 lần. Hai người chia chia hợp hợp, cũng có thể xem như một mối tình khó quên ở Bình Đại.
Hứa Định không ngạc nhiên chút nào: "Cứ cách một khoảng thời gian thì nó sẽ muốn hầu hạ tổ tông, chẳng lẽ mày còn chưa quen à?"
Thư Hiếu Vũ nói: "Cười xỉu, đúng là phải nhờ đến mày rồi thầy Hứa!"
Trần Ổn vịt chết còn cứng miệng: "Lần này là cô ấy chủ động gọi điện tìm tao, tao cũng đâu có theo đuổi chứ. Huống chi chỉ ăn một bữa cơm thôi, cũng chưa chắc sẽ làm gì."
Dứt lời, cậu chàng kéo ngay Thư Hiếu Vũ xuống nước, dùng chuyện Thư Hiếu Vũ đã theo đuổi đàn chị xinh đẹp chuyên nghiệp ra sao để đáp trả, miệng Thư Hiếu Vũ cũng không đồng ý.
Đâm chọt nhau tới lui, chủ đề thình lình chuyển sang Hứa Định.
Thư Hiếu Vũ hỏi: "Chà thầy Hứa, mày không định yêu đương sao? Tao thấy mày vẫn còn thời gian chơi game, chắc cũng không bận đến mức không có thời gian yêu đương chứ?"
Hứa Định quay đầu làm ngơ.
Thư Hiếu Vũ lại thúc thúc khuỷu tay vào Trần Ổn: "Không phải hai người học chung cấp ba à, mặt nó như vầy mà cấp ba chưa từng có bạn gái ư? Không có ánh trăng sáng gì đó luôn hả?"
Trần Ổn bật cười: "Chắc không có bạn gái đâu, nhưng ánh trăng sáng thì tao không biết. Tụi tao cũng đâu học chung lớp, hơn nữa, mày nhìn cái bộ dạng như hũ nút của nó đi, nếu có cũng chẳng thèm hó hé với tao."
Hứa Định phớt lờ bọn họ.
Sắp đến giờ online, anh dứt khoát đeo tai nghe lên, mở game.
-
Khi Thanh Sơn Bất Hứa online, Trì Tái Hạ đã online, bấy giờ cô đang căm tức ném con chuột ra, dựa vào lưng ghế.
Kỳ lạ lắm, hôm nay cô bật laptop lên thì phát hiện con chuột trở nên cực kỳ chậm chạp, qua một hồi còn chưa kéo được đến vị trí chỉ định. Tay cô đã rời khỏi mặt bàn từ lâu, mà con chuột kia vẫn đang từ từ di chuyển.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!