Quả thật Mộ Dữu không biết nói thế nào mới phải, nhưng cũng không thể phá vỡ tinh thần hăng hái của Thư Minh Yên, cuối cùng vẫn nhẫn nhịn nhắn lại một câu: [ Có tiến bộ, tiếp tục cố gắng! ]
Lại gửi cho cô thêm một sticker mạnh mẽ cố lên.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thật ra Thư Minh Yên cũng biết, chỉ nhấn like số bước đi trên Wechat Sports cũng không có tác dụng gì.
Huống chi lượt like của Mộ Du Trầm nhiều như vậy, làm sao có thể chú ý đến cô.
Nhưng chuyện thế này không được gấp gáp, từ từ sẽ được thôi.
Cô quyết định sau này mỗi ngày đều ấn like số bước đi của Mộ Du Trầm, trước tiên phải tạo cảm giác tồn tại đã.
Cô cũng không có yêu cầu gì khác, nếu sau này ông Mộ lại nhắc tới hôn sự của cô và Mộ Tri Diễn, thì Mộ Du Trầm có thể đứng ở góc độ công bằng khách quan, nói thay cô hai câu là tốt lắm rồi.
Mộ Dữu nhắn tin tới: [ Ở đoàn phim thế nào? ]
Thư Minh Yên: [ Rất tốt, đạo diễn rất quan tâm tới mình, ở đây mình học được nhiều thứ lắm. ]
Tiểu Dữu: [ Sắp đến ngày giỗ người nhà cậu rồi, đến lúc đó cậu về thế nào? Mộ Tri Diễn đến đón cậu hả? ]
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thư Minh Yên: [ Mình với anh không liên lạc, cũng không cần anh ta tới đón, gần đây mình đã xem qua vé máy bay rồi. ]
Sáng hôm sau, mới tờ mờ sáng, Thư Minh Yên đã bị tiếng chuông báo thức gọi dậy.
Cô với lấy điện thoại ở đầu giường, liếc mắt nhìn một cái, tối hôm qua sau khi ấn like cho Mộ Du Trầm, đối phương cũng không có phản ứng gì. Đúng như dự đoán, nên cô cũng không thèm để ý.
Điều đáng mừng là, Trần Phùng Mẫn đã chấp nhận kết bạn wechat với cô.
Trần Phùng Mẫn: [ Cô là tài xế mà đạo diễn Quách tìm cho tôi sao? ]
Tin nhắn gửi tới lúc 1 giờ rưỡi sáng, nhưng bây giờ cô mới nhìn thấy.
Cơn buồn ngủ của Thư Minh Yên lập tức tiêu tan, bật người ngồi dậy.
Hít thở sâu hai cái, cô gõ chữ trên màn hình: [ Đúng vậy. ]
[ Cô Trần, chào cô, tôi tên là Thư Minh Yên, xin hỏi hôm nay tôi sẽ đón cô lúc mấy giờ? ]
Tạm thời đối phương vẫn chưa trả lời.
Thư Minh Yên đợi trong chốc lát, quyết định đánh răng rửa mặt trước, rồi nhanh chóng tới đoàn phim.
Bận rộn với cảnh quay suốt nửa ngày trời, mãi đến lúc ăn trưa, cô mới nhận được tin nhắn của Trần Phùng Mẫn: [ Sáu giờ chiều nay đến chỗ này. ]
Đồng thời gửi kèm vị trí khách sạn.
Nơi Trần Phùng Mẫn gửi tới ở trung tâm thành phố, cách chỗ đoàn phim tầm nửa tiếng đi xe.
Qua năm giờ, cô báo với đạo diễn một tiếng rồi ra ngoài đường lộ đợi taxi.
Trời đã nhiều ngày không mưa, bầu không khí nóng như lò nướng.
Sắp hoàng hôn, nhưng mặt trời vẫn còn treo trên đỉnh đầu, tiếng ve kêu vang trời.
Thư Minh Yên mặc chiếc quần đùi jean, đôi chân dài trắng nõn lộ ra bên ngoài, gió thổi qua, khiến da thịt trên đùi cô như bị ủi phỏng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!