Chương 14: (Vô Đề)

Sau khi cúp máy, Thư Minh Yên cảm thấy việc đi tới công ty Mộ Du Trầm cũng được.

Chẳng phải ông cụ đang nghi ngờ hôn nhân của hai người sao, cô đến đón Mộ Du Trầm, cũng đủ tinh tế rồi nhỉ? Nói không chừng còn có thể đánh tan một chút băn khoăn của ông cụ.

Thư Minh Yên trở về phòng thay đồ chuẩn bị ra ngoài, thoa một lớp chống nắng đơn giản, xuống lầu một nói với ông cụ chuyện này.

Vừa nghe cô nói đi đón Mộ Du Trầm tan ca thì ông ấy rất vui: "Được chứ, con đi đi, lái xe chậm thôi nhé, tới đón nó về sớm một chút."

Thấy Thư Minh Yên dạ một tiếng rồi đi ra ngoài, trong lòng ông cụ thầm nói, chẳng lẽ hai đứa nhỏ thật sự có tình cảm sao?

Hay là, chỉ diễn trò trước mặt ông?

Ông ấy quay đầu hỏi quản gia: "Cậu thấy giữa hai đứa nó rốt cuộc là thật, hay chỉ là diễn cho tôi xem?"

Quản gia suy nghĩ: "Chẳng phải ngài đã nói sao, cho dù là giả, nhưng ở chung một chỗ thì sớm muộn gì cũng thành thật thoi."

Ông cụ ngẫm lại một hồi, gật đầu nói: "Đúng vậy, mặc kệ bọn nó muốn diễn trò gì hay muốn chơi trò gì, dù sao cũng đã lĩnh chứng rồi, muốn ly hôn thì tôi cũng nhất quyết không đồng ý!"

Hiểu rõ những chuyện này, khoé môi ông cụ lại nhếch lên, cả người thư thái.Hồi bé Thư Minh Yên đã từng đến tập đoàn Mộ thị vài lần, nhưng lúc lớn thì chưa từng đến đây.

Cô tìm đến theo trí nhớ của mình, sau đó tìm một chỗ thích hợp để đậu xe, rồi cầm chìa khoá đi vào đại sảnh lầu một.

Đại sảnh có hai lầu cao như vậy, được mấy cây cột cao to chống đỡ, bên trong được trang hoàng tráng lệ, sàn nhà được lót gạch men sứ sạch sẽ, sáng bóng đến nỗi có thể phản chiếu được bóng người.

Điều hoà trong sảnh rất vừa phải, nhanh chóng xua tan hơi nóng do Thư Minh Yên mang vào từ bên ngoài.

Bên cạnh thang máy có người đứng canh, lúc Thư Minh Yên đi tới, đã bị lễ tân giữ lại: "Vị tiểu thư này, xin hỏi cô đến tìm ai?"

Thư Minh Yên lễ phép nói: "Tôi tìm Mộ Du Trầm."

Trên mặt lễ tân lộ vẻ kinh ngạc, chợt quan sát Thư Minh Yên một cách kỹ lưỡng, cô mặc chiếc đầm màu xanh nhạt, để lộ hai cánh tay trắng nõn nà, hai má hồng hào, ngũ quan xinh đẹp sắc sảo nhưng không thiếu sự dịu dàng, góc mắt và đuôi mày đều lộ ra phong thái điềm tĩnh của người tri thức, vẻ đẹp cực kỳ tao nhã.

Lễ tân cười khéo léo, lễ phép hỏi lại: "Đã đến giờ tan ca rồi, xin hỏi cô có hẹn trước không?"

"Không có hẹn trước, nhưng anh ấy kêu tôi tới đón, tôi là…" Lúc Thư Minh Yên định giới thiệu bản thân thì đột nhiên khựng lại.

Trước đó cô và Mộ Du Trầm đã từng thương lượng với nhau, sẽ không công khai cuộc hôn nhân này, bây giờ nếu để lộ quan hệ vợ chồng thì sẽ không hay, nhưng nếu nói Mộ Du Trầm là chú cô thì lại càng không hay?

Thư Minh Yên có chút rối rắm, đành cầm điện thoại lên: "Vậy đi, để tôi gọi anh ấy."

Đúng lúc này, một giọng nói hoà hoãn vang lên: "Cô Minh Yên, sao cô lại tới đây?"

Đối phương vừa đi xuống bằng thang máy, ông ta cười đi tới chào hỏi.

Ông ta là Cao Khởi Phong, tổng giám đốc tài vụ của Mộ Thị, là nhân vật cấp cao của tập đoàn, trước kia thỉnh thoảng có đến nhà cũ gặp ông cụ Mộ nên nhận ra Thư Minh Yên.

Nhìn thấy ông ta, Thư Minh Yên lễ phép chào hỏi: "Chào bác Cao."

Lễ tân nhìn Thư Minh Yên, rồi lại cung kính chào hỏi Cao Khởi Phong: "Tổng giám đốc Cao, ngài quen biết vị tiểu thư này sao?"

Cao Khởi Phong giới thiệu: "Đây là cháu gái của tổng giám đốc Mộ chúng ta."

Ông ta lại hỏi Thư Minh Yên: "Ông cụ kêu con tới tìm Mộ tổng à? Trong nhà xảy ra chuyện gì sao?"

Thư Minh Yên vội lắc đầu: "Trong nhà không có gì cả, con đến gọi anh ấy về nhà ăn cơm thôi."

Cao Khởi Phong chỉ cho rằng Mộ Du Trầm quá bận rộn, chủ tịch nhớ con trai mình nên đặc biệt kêu Thư Minh Yên đến gọi anh về.

Ông ta đã hiểu, gật đầu rồi nói với lễ tân: "Để cô ấy vào đi, xảy ra chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!