Sau bữa ăn, hai người nghỉ ngơi khoảng một giờ rồi sau đó quyết định bắt đầu kế hoạch bơi lội.
Quyền Hoa Thần đứng bên hồ bơi xả nước, đợi Khang Chước thay đồ bơi xong qua đây.
Hồ bơi ngoài trời, không lớn, Quyền Hoa Thần có thể bơi quanh một vòng chưa tới nửa phút, nhưng như vậy cũng đủ rộng để dạy Khang Chước.
"Cậu ơi, cháu thử mãi mà không đội được cái mũ bơi này, có phải là mua cỡ quá nhỏ rồi không ạ?"
Giọng nói của Khang Chước truyền đến từ phía sau, Quyền Hoa Thần quay đầu lại: "Mũ bơi chính là để…"
Nửa câu sau của Quyền Hoa Thần bị mắc kẹt trong cổ họng.
–– Tứ chi thon dài, vòng eo mảnh khảnh, làn da trắng sữa, còn cả hai điểm màu hồng nhạt trước ngực…
Khang Chước chỉ mặc một chiếc quần bơi bó sát đi tới, dáng người tuyệt đẹp của Omega lộ rõ mồn một ra bên ngoài.
Quyền Hoa Thần giật giật yết hầu, nghiêm mặt nói: "Khang Chước, mau đi mặc thêm áo bơi vào đi."
"Hả?" Khang Chước nghi hoặc, đưa tay kéo mép quần bơi lên, "Nhưng mặc áo bơi rất nóng, dính sát vào người rất khó chịu."
"Nghe lời nào, em là một Omega, chẳng lẽ ở bên ngoài cũng ăn mặc như thế này sao?" Quyền Hoa Thần nghiêng đầu nhìn mực nước trong bể bơi.
"Nhưng đây là đang ở nhà mà, cậu cũng có mặc áo bơi đâu ạ?"
"Tôi là Alpha, em so được với tôi sao? Mau đi đi."
Khang Chước đành phải vào nhà mặc áo bơi.
Nghe thấy tiếng bước chân đằng sau dần dần đi xa, Quyền Hoa Thần bụm mặt bình tĩnh lại trong chốc lát, sau đó tung người nhảy xuống bể bơi.
Lúc Khang Chước mặc xong áo bơi trở về thì đã thấy Quyền Hoa Thần bơi lội trong hồ bơi. Cơ thể của hắn linh hoạt mạnh mẽ giống như một con cá voi, làm cho Khang Chước hâm mộ ngồi xổm trên bờ nhìn một lúc.
Thấy Khang Chước quay lại, Quyền Hoa Thần nhanh chóng lên bờ, trước tiên dạy cậu khởi động và các tư thế tay chân, sau đó dẫn cậu xuống nước.
Nước có hơi lạnh, Khang Chước phải mất một lúc để thích ứng rồi mới ngâm toàn bộ cơ thể mình vào trong nước. Khi dòng nước mát lạnh ngập đến lồng ngực, Khang Chước cảm nhận được có một cảm giác đè nén cản trở hô hấp của mình, cậu nắm lấy cầu thang dưới nước không muốn buông tay.
Quyền Hoa Thần đứng vững trong nước, đưa tay về phía cậu: "Em thấy không thoải mái sao? Lần sau tôi sẽ xả nước nông hơn một chút."
"Vẫn ổn ạ, làm quen dần là tốt ngay thôi." Khang Chước nói ra khá bình bĩnh, nhưng lực tay nắm chặt lấy Quyền Hoa Thần lại không thể hiện giống như vậy.
"Sợ à?" Quyền Hoa Thần cười hỏi cậu.
"Không sợ," Tim Khang Chước đập rất nhanh, "Bây giờ cháu phải làm gì?"
"Luyện tập nín thở trước."
Bắt đầu từ nín thở, Khang Chước lần lượt học được cách nổi, cách đứng thẳng trong nước, cách đạp nước bằng chân…
Thật ra Khang Chước không giỏi vận động thể thao, khi còn bé cậu học thể dục theo đài luôn chậm hơn những người khác. Nhưng cậu không muốn Quyền Hoa Thần cảm thấy mình quá dốt, cho nên mỗi lần vừa học xong một động tác chưa được bao lâu, thì cậu đã muốn Quyền Hoa Thần dạy một động tác mới.
Kết quả chính là cậu không cẩn thận bị sặc nước, hoảng sợ đến mức trượt chân không đứng vững được, quẫy đạp trong nước rồi được Quyền Hoa Thần cứu lên.
"Gấp làm cái gì, đi không vững đã muốn chạy? Trước hết, luyện tập nổi trên mặt nước thật thành thạo cho tôi."
Trong lúc giãy dụa, Khang Chước đụng vào trước ngực Quyền Hoa Thần, dùng cả tay cả chân bám chặt vào người hắn, vừa ho khan vừa cáo trạng: "Cháu, cháu uống một ngụm… nước rất lớn, khụ khụ khụ…"
Quyền Hoa Thần vừa vỗ lưng cho cậu giúp cậu thuận khí, vừa cười trêu chọc cậu: "Uống một ngụm thì sao đủ chứ? Chờ đến khi em uống hết nước trong hồ là em biết bơi ngay."
Cảm giác nước tràn vào xoang mũi cực kỳ khó chịu, Khang Chước bám lên người Quyền Hoa Thần không ngừng dụi mũi, cơ quan khứu giác gặp trục trặc dần dần khôi phục sự nhạy bén. Đột nhiên, Khang Chước ngửi thấy một mùi hương đặc biệt, rất nhạt, giống như…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!