Chỉ chốc lát sau, Khang Chước đã mang hai cốc đồ uống ướp lạnh có cắm kèm chiếc ô giấy nhỏ màu sắc về ngồi xuống ghế dựa, trong khi Quyền Hoa Thần cầm ván lướt sóng vừa mới mua đi ra biển.
Hiện tại trên biển vẫn chưa có sóng, Quyền Hoa Thần đang nằm sấp trên ván lướt sóng quạt nước.
Khang Chước vừa uống nước chanh vừa ôm cua nhỏ của mình lên ngắm nhìn, rồi phát hiện chúng đều chui vào bùn cát dưới đáy chai.
Không bao lâu sau, Khang Chước cảm giác được gió lớn nổi lên, cậu lập tức nhìn về phía Quyền Hoa Thần trên biển.
Ban đầu chỉ là một vài con sóng nhỏ, Quyền Hoa Thần ổn định ván lướt sóng chờ thời cơ đến. Cuối cùng khi một cơn sóng tam giác hoàn mỹ cuồn cuộn dâng tới, hắn nhanh chóng đứng lên ván lướt sóng, kế tiếp chính là màn thể hiện kỹ năng điêu luyện.
Tất cả mọi người đều bị sóng biển lật úp, trôi theo làn nước, chỉ có một mình Quyền Hoa Thần đứng ở trên dốc sóng, xoay tròn, quay đầu, giống như một con chim hải âu tự do trên mặt biển.
Những người khác bị sóng thao túng, còn hắn lại điều khiển sóng.
Khang Chước nhìn đến mê mẩn, suýt chút nữa nhét chai nước khoáng đựng cua vào miệng.
Đúng lúc này.
"Bé đẹp trai, ở một mình sao?"
Khang Chước quay lại, trông thấy một người đàn ông cao lớn có hình xăm trên cánh tay đang đứng dưới ô của cậu.
Khang Chước ngơ ngác nhìn gã: "Xin hỏi có việc gì không?"
Người đàn ông cười rộ lên: "Không có việc gì, tìm bé chơi, bé thích lướt sóng à? Anh có thể dạy bé."
Khang Chước ngửi thấy mùi pheromone Alpha phô trương trên người gã. Cậu cảm thấy rất khó hiểu, tại sao những Alpha này luôn thích khoe khoang pheromone của mình vậy nhỉ? Doãn Đông Phàm là một, người này cũng thế, chẳng lẽ mọi người không biết tiết chế pheromone ở nơi công cộng là phép lịch sự cơ bản nhất sao? Vẫn là Quyền Hoa Thần tốt nhất, Khang Chước chưa từng ngửi thấy pheromone của hắn.
"Cám ơn, tôi không biết bơi."
Nói xong, Khang Chước không nhìn gã nữa, lại đưa mắt hướng ra biển rộng tìm kiếm bóng dáng Quyền Hoa Thần. Nhưng mà giờ phút này biển đã yên tĩnh trở lại, trên mặt biển chỉ có mấy tấm ván lướt sóng trôi nổi, Khang Chước không thể tìm thấy Quyền Hoa Thần chỉ trong một thời gian ngắn.
"Vậy thì thật là tốt, anh sẽ dạy bé bơi trước, sau đó dạy bé lướt sóng, dạy miễn phí cho bé luôn, thế nào?" Người đàn ông nói xong liền ngồi xuống ghế dựa của Khang Chước.
Chiếc ghế dựa của Khang Chước là ghế xếp nhựa mua trong siêu thị, Khang Chước ngồi một mình là vừa đủ, giờ thêm một người đàn ông trưởng thành thì trông có vẻ quá sức chịu tải, Khang Chước rõ ràng cảm giác được góc ghế mà người đàn ông đang ngồi bị sụp xuống.
"Cám ơn, không cần." Khang Chước có chút không vui nhìn gã, "Mời anh đứng lên, anh sắp ngồi hỏng ghế của tôi rồi!"
"Ngồi hỏng thì thôi, anh sẽ mua cho bé một cái khác." Người đàn ông cười nói ngả ngớn, "Ôi, vậy cũng giận rồi sao? Nhìn bé giận trông càng đẹp hơn, bé có phải là con lai không?"
Trước kia Khang Chước cũng từng được người khác theo đuổi, nhưng dù sao cũng đều là học sinh trong trường. Sau khi biết Khang Chước có người yêu thì sẽ tự động bỏ cuộc, cậu còn chưa bao giờ gặp qua người nào khó chơi như thế này.
"Sao bé lại không chuyện?" Người đàn ông thuận tay cầm lấy chai nhỏ đựng cua trong tay Khang Chước, nói, "Vặn nắp chai chặt như vậy sẽ không có không khí, mấy con cua này sẽ chết sớm đấy."
Khang Chước cướp cái chai về, nghiêm túc nói: "Anh này, tôi không biết anh, nếu không có việc gì thì xin hãy rời đi."
"Vậy thì làm quen một chút nha, anh tên là Lư Nghị, thêm wechat đi bé đẹp trai." Alpha tự xưng là Lư Nghị lấy điện thoại ra khỏi túi.
Khang Chước không còn cách nào khác, cậu đứng dậy khỏi ghế dựa, tìm kiếm bóng dáng của Quyền Hoa Thần ở trên biển.
"Bé đang nhìn gì đó?"
Lư Nghị cũng đứng lên, đi tới phía sau Khang Chước.
Alpha trời sinh cao lớn, Khang Chước không muốn đứng quá gần gã, vì thế từ bóng râm dưới ô bước đến dưới ánh nắng, nhưng Lư Nghị lại nhanh chóng đuổi theo: "Chỉ là thêm Wechat mà thôi, cho anh một cơ hội nha bé đẹp trai."
Khang Chước nhìn về phía biển rộng lần nữa, vẫn không tìm được Quyền Hoa Thần, cậu nhanh trí nói với Lư Nghị: "Tôi sẽ không thêm bạn với anh, tôi đã có Alpha rồi!"
Lư Nghị cười nói: "Đừng gạt người chứ bé đẹp trai. Tuyến thể của bé sạch sẽ, mùi hương pheromone cũng rất tinh khiết, bé căn bản chưa từng bị đánh dấu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!