Chương 4: Lương Thâm

Buổi trưa nắng gắt. Trong không gian chật hẹp của phòng hậu trường, giữa hai người là một khoảng lặng ngắn ngủi.

Cho đến khi có một tiếng thở dài rất khẽ phá vỡ sự im lặng.

Giản Thượng Ôn cất giọng nhàn nhạt, không hề có chút căng thẳng, trái lại còn mang theo vẻ lười biếng: "Cậu định ôm như vậy đến bao giờ?"

Cả người Kỳ Ngôn cứng đờ, như thể bị điện giật, lập tức buông tay rồi trừng mắt nhìn Giản Thượng Ôn một cái: "Đây không phải là ôm."

Trước mặt người khác, vị đỉnh lưu này luôn giữ thái độ nghiêm túc, hành xử lễ phép. Ấy vậy mà chỉ cần vài câu của Giản Thượng Ôn đã kích động như vậy.

Giản Thượng Ôn chẳng mấy bận tâm, chỉ khẽ cười rồi nhẹ nhàng xoa xoa cánh tay, thản nhiên nói: "Ừ, cậu nói không phải thì không phải vậy."

Ánh mắt Kỳ Ngôn dừng lại ở cổ tay cậu, nhìn thấy vết hằn đỏ rõ ràng trên làn da trắng. Không biết có phải do ảo giác hay không, mà vết đỏ ấy dường như còn hơi ửng lên. Kỳ Ngôn không thể ngờ rằng dấu vết này là do ai đó đã xiết vào buổi trưa, chỉ đơn thuần nghĩ rằng bản thân vừa rồi đã quá mạnh tay. Cảm giác bức bối trong lòng chợt dâng lên, hiếm khi Kỳ Ngôn thấy chột dạ, vừa định mở miệng—

"À này, đại minh tinh, lúc cậu đến đây có ai nhìn thấy không?" Giản Thượng Ôn ngước mắt nhìn cậu, đáy mắt ẩn chứa ý cười. "Vết này trên tay tôi chắc một lúc nữa cũng chưa mờ đâu, nếu bị người khác thấy, chắc chắn sẽ biết là cậu làm. Đến lúc đó, khán giả sẽ không còn nói tôi bịa chuyện để ké fame của cậu nữa nhỉ?"

Lời này khiến ngọn lửa vừa lắng xuống trong lòng Kỳ Ngôn lập tức bùng lên lần nữa.

Ánh mắt cậu sắc bén hơn: "Quả nhiên cậu đến chương trình này là vì tôi?"

Giản Thượng Ôn thực sự bội phục trí tưởng tượng của đám người này. Cậu còn chưa kịp nói gì, bọn họ đã tự suy diễn đủ thứ, thậm chí không cần cậu phí lời, mỗi người đều tự tìm được lý do để giận dỗi cậu.

"Cậu đã nói với đạo diễn về chuyện trước kia của chúng ta?" Kỳ Ngôn nhìn thẳng vào cậu, đôi mắt đen thoáng ánh lên lửa giận. "Giản Thượng Ôn, hai chúng ta đã kết thúc vào cái ngày cậu bỏ tôi lại và nói lời chia tay rồi. Hiện tại cậu lại muốn làm gì?!"

Giản Thượng Ôn cảm thấy tai mình đau nhói vì bị rống thẳng vào. Cậu ngước lên, chạm phải ánh mắt đỏ hoe của Kỳ Ngôn—trông chẳng khác gì một con sư tử nhỏ đang tức giận gào thét. Lửa giận trong mắt Kỳ Ngôn cháy rực, như có thể thiêu đốt mọi thứ xung quanh.

Trong khoảnh khắc ấy, Giản Thượng Ôn như nhìn thấy một Kỳ Ngôn của nhiều năm trước—đứng trước mặt cậu, lớn tiếng chất vấn:

"

"Tại sao lại chia tay? Giản Thượng Ôn, cậu dựa vào đâu mà đối xử với tôi như vậy? Cái gã đó ngoài tiền thì có gì hơn tôi?!"

Chàng trai nghèo gầy yếu ngày nào giờ đã trưởng thành cao lớn, chững chạc, từng bước từng bước tiến về phía sân khấu mơ ước.

Cậu thiếu niên từng yêu cậu say đắm năm nào, cuối cùng cũng không bị cậu níu chân, đã thành công trở thành một đại minh tinh được vạn người ngưỡng mộ.

Nhưng ngọn lửa năm đó thiêu đốt bao nhiêu, đến tận bây giờ, vẫn còn đau bấy nhiêu.

Đôi mắt Giản Thượng Ôn lúc nào cũng vương ý cười, cuối cùng cũng nhạt đi một chút. Cậu thờ ơ đáp: "Không làm gì cả, chẳng qua chỉ đến chương trình này để kiếm cơm mà thôi."

Là để tiếp tục sống.

Chết... đau lắm. Cậu biết rõ điều đó. Đã trải qua rồi, nên không muốn trải qua thêm lần nữa.

Kỳ Ngôn nghe xong, chỉ nghĩ rằng tính xấu của Giản Thượng Ôn vẫn chẳng đổi. Cậu hít sâu một hơi, im lặng giây lát rồi nói: "Từ bỏ đi."

Giản Thượng Ôn hơi ngẩn ra.

"Chúng ta không thể quay lại." Kỳ Ngôn ngẩng đầu nhìn cậu, giờ đây, trên gương mặt đã không còn nét ngây ngô của tuổi trẻ, nhìn thẳng vào đối phương, giọng dứt khoát: "Tôi không thể phạm sai lầm lần nữa. Lần này tham gia show hẹn hò, cũng là để có một khởi đầu mới."

Kỳ Ngôn nghĩ rằng, khi nghe thấy những lời này, Giản Thượng Ôn sẽ bất ngờ, sẽ đau lòng, có khi còn cầu xin tha thứ.

Nhưng trước mắt cậu, Giản Thượng Ôn lại rất bình tĩnh.

Nhưng không, Giản Thượng Ôn chỉ bình tĩnh nhìn anh, trên khuôn mặt thanh tú ấy là một nụ cười nhạt nhẽo. "Ừm, tôi biết."

Kỳ Ngôn ngẩn ra: "Cậu biết?"

Giản Thượng Ôn gật đầu, giọng điệu nhẹ bẫng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!