21/10/2020
Edit: Nhật Nhật (Wattpad: yuukute)
...
Hứa Tinh Nhiên lịch sự nói với Tiếu Uẩn: "Anh Tiếu Uẩn, đây dù sao cũng là triển lãm tranh của chú Tiểu Cố. Có chuyện gì, chờ triển lãm kết thúc chúng ta lại nói chuyện. Chúng tôi đi trước."
"Đi đi. Tiểu Nam tính tình ngay thẳng, các cậu cũng đừng để ý." Tiếu Uẩn mỉm cười gật đầu.
Vì vậy, bốn người Cố Lệ Vũ liền rời đi.
Chờ bọn họ đi xa, Tiếu Nam cúi đầu, nói nhỏ bên tai Tiếu Uẩn: "Anh Uẩn, tại sao Hứa Tinh Nhiên và Cố Lệ Vũ đều che chở cho Tiếu Thần như vậy? Bởi vì nó là bạn cùng lớp với họ sao? Tính tình Tiếu Thần không phải kiểu sẽ kết bè kết hội với người khác."
Nụ cười trên mặt Tiếu Uẩn từng chút một biến mất, anh ta nhìn về phía Tiếu Nam nói: "Hôm nay, em cư xử rất không khéo léo."
"Em chỉ là thấy bọn họ thật không có mắt nhìn. Ở Tiếu gia, anh mới là người thừa kế chính thức, Tiếu Thần chỉ là đồ con hoang..."
"Im miệng." Tiếu Uẩn lạnh lùng liếc nhìn Tiếu Nam, "Em lớn như vậy rồi mà tại sao những chuyện như thế này còn không hiểu?"
"Hiểu gì cơ?" Tiếu Nam cau mày hỏi lại.
"Trong gia tộc alpha, làm đồng minh cũng tốt, lợi dụng nhau cũng tốt, bản chất đều là vì lợi ích của hai bên. Anh có bệnh tim, đây là chuyện mà ai ai cũng biết, vấn đề sức khỏe khiến anh không thể nào trở thành gia chủ kế nhiệm của nhà họ Tiếu. Nhưng Tiếu Thần thì khác... Cậu ta khỏe mạnh, thông minh, tuy không dễ quản thúc nhưng lại có năng lực. Cố Lệ Vũ và Hứa Tinh Nhiên giữ quan hệ tốt với cậu ta chẳng lẽ lại không tốt hơn so với anh sao?"
"Nhưng địa vị của thím so với mẹ của Tiếu Thần càng cao hơn, càng..."
"Vậy thì thế nào? Mẹ có thể bảo vệ anh cả đời sao? Tiểu Nam, em phải mau chóng trưởng thành, có thể tự mình đảm đương mọi chuyện. Việc anh không làm được, chỉ có thể ký thác hy vọng lên người em." Tiếu Uẩn nói.
Đây là ám chỉ Tiếu Uẩn cùng mẹ của anh ta sẽ toàn lực bồi dưỡng cho Tiếu Nam.
"Cái gì gọi là chuyện anh không làm được? Bệnh của anh nhất định có thể chữa khỏi, lúc đó lại đá con chó hoang Tiếu Thần kia đi!"
Vừa nãy An Lan uống hết nước, muốn quay lại để ly cho phục vụ dọn dẹp, ai biết vừa đi đến góc tường đã nghe được mấy lời này của hai người kia.
Cậu không phải người nghiện nghe lén, nhưng tên Tiếu Nam này cũng quá sơ suất rồi, không thử ngẫm xem trong triển lãm tranh có không ít alpha và omega chất lượng tốt, ngũ giác nhạy bén, muốn nghe được những lời này không phải quá dễ dàng à.
Hoặc là Tiếu Uẩn cố tình, muốn để những người tham gia triển làm vô tình
- cố ý nghe thấy, nhà họ Tiếu dù không thể nào bồi dưỡng Tiếu Uẩn thì cũng còn có Tiếu Nam, chỉ là tuyệt đối sẽ không phải là Tiếu Thần, dùng cách này để chặt đứt ý tưởng của những người coi trọng Tiếu Thần.
An Lan đứng thẳng lưng lên, cầm ly không bình tĩnh bước ra ngoài.
Tiếu Nam vừa nhìn thấy An Lan thì ngậm miệng không nói nữa.
An Lan đặt ly xuống, xoay người muốn đi, không ngờ Tiếu Uẩn lại gọi cậu lại.
"An Lan, cậu có vẻ rất thân với Cố Lệ Vũ, tôi trông cậu ấy rất quan tâm cậu." Tiếu Uẩn nói.
An Lan biết Tiếu Uẩn là đang thăm dò mối quan hệ giữa mình và Cố Lệ Vũ, đây chắc có lẽ là cách mà mấy người trong gia tộc alpha bọn họ giao tiếp với nhau, tính toán giá trị của mỗi người.
An Lan cúi người, nhìn vào mắt Tiếu Uẩn nói: "Anh Tiếu Uẩn, tôi không phải là omega nha."
Tiếu Uẩn khẽ giật mình.
"Tôi với Cố Lệ Vũ chỉ là trò chuyện tương đối hợp mà thôi. Có lẽ do chúng tôi có nhiều suy nghĩ tương đồng với nhau."
Nói xong, An Lan đứng thẳng dậy, cầm một cái bánh Macaron trên bàn, cắn thử một miếng, mùi vị không tệ, không quá ngọt, vì vậy cậu lại lấy thêm một cái nữa rồi mới xoay người rời đi.
"Cậu ta... Không phải omega à?" Lông mày Tiếu Uẩn cau lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!