14/10/2020
Edit: Nhật Nhật (wattpad: yuukute)
...
Editor có lời muốn nói:
Mưa gió lười biếng nằm nhà nên hôm nay cho các cô coi hai chương nhé. Chương này hay lắm ớ. Hớ hớ hớ :))))))))
___________________
Bất thình lình nằm đè lên người Cố Lệ Vũ làm An Lan sợ hết hồn.
Quan trọng là, cánh tay Cố Lệ Vũ không có vẻ gì là định buông ra, An Lan nghe thế tiếng tim mình đập "Thình thịch" trong lồng ngực, tựa như có một cây búa đang hung hăng nện xuống, mạnh mẽ chấn động, đến mức hai tay An Lan không còn chút sức lực nào, không thể chống dậy được.
"Có thể là vì không đủ quyến rũ." Cố Lệ Vũ nghiêm túc nói ra một câu như vậy.
An Lan suýt chút lại sặc.
Cố Lệ Vũ vừa mới nói cái gì cơ?
"Quyến... Quyến rũ?"
"Ừm. Bởi vì chuyện của ba tôi, nên từ nhỏ người lớn trong nhà mời rất nhiều thầy giáo dạy tôi cách kiểm soát tâm tình, tránh cho việc phát tán pheromone quá mức."
Nồng độ tin tức tố của Cố Lệ Vũ rất cao, cho dù chỉ phóng thích ra một chút chút, thì vẫn khó tránh khỏi việc có thể gây ra những ảnh hưởng khó lường với các alpha hay omega khác.
"Ngoại trừ những lúc trấn áp alpha khác, tôi không biết làm như nào để tiết ra một lượng thật nhỏ tin tức tố."
Hóa ra là như vậy.
An Lan vỗ vỗ vai Cố Lệ Vũ, để cậu ta buông lỏng tay ra.
Nằm lại bên cạnh đối phương rồi, trên eo An Lan tựa như vẫn còn mang theo trọng lượng cánh tay Cố Lệ Vũ.
"Nếu có cái gì khiến tôi xúc động, có lẽ sẽ ở tình huống tôi không biết mà vô tình để tin tức tố tiết ra ngoài." Cố Lệ Vũ nói.
"Xúc động? Nhưng đại ca ơi, vấn đề là muốn làm cậu xúc động rất khó! Cậu biết mọi người trong trường đặt biệt danh gì cho cậu không?" Vừa nói dứt lời, An Lan đã cảm thấy lẽ ra mình nên câm miệng lại thì hơn.
Chẳng lẽ còn muốn ở trước mặt người ta nói cái biệt danh kia ra nữa hả?
"Lạnh lùng cấm dục." Cố Lệ Vũ trả lời.
Không thấy cậu ta có vẻ tức giận một chút nào cả, cứ như thể cái biệt hiệu "Lạnh lùng cấm dục" này không mang bất cứ ý nghĩa xấu nào, chỉ là một từ mô tả chung chung.
"Cậu biết à?"
An Lan quay mặt sang hỏi.
"Ừm."
Dù sao rất nhiều bạn học lúc thảo luận vấn đề này, âm lượng cũng không nhỏ.
"Nhiều lúc tôi cảm thấy alpha cao cấp các cậu cứ như trộm gà ấy, biết rõ mọi người đang thảo luận chuyện liên quan đến mình, nhưng chả bao giờ thấy các cậu tỏ thái độ gì, cứ mặc cho mọi người bàn tán. Biết hết mọi người đang nghĩ cái gì nhưng lại không để ai biết suy nghĩ của các cậu." An Lan nửa thật nửa đùa nói.
"Thính lực quá tốt, không thể che tai mình lại, cũng không thể cấm người khác không được bàn tán về mình, chỉ có thể làm lơ không quan tâm thôi."
"Đột nhiên tôi phát hiện, làm alpha còn phải có bụng dạ rộng rãi nữa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!