Chương 41: Yêu Là Phóng Túng

14/10/2020

Edit: Nhật Nhật (wattpad: yuukute)

...

Lúc An Lan xoay người, cậu không để ý tới bàn tay đang nắm chặt của Cố Lệ Vũ từ từ buông lỏng, như thể một bí mật nào đó suýt chút nữa bị An Lan phát hiện.

Cố Lệ Vũ dẫn An Lan vào phòng tắm.

Trong phòng có cả bồn tắm và vòi hoa sen nhưng bây giờ đã tối muộn, hiển nhiên là không có đủ thời gian để tắm bồn.

Cố Lệ Vũ điều chỉnh lại độ ấm của nước, chỉ cho An Lan vị trí để sữa tắm và dầu gội đầu xong thì đi ra ngoài.

Dựa theo chất lượng cuộc sống của Cố Lệ Vũ, cậu luôn cảm thấy đồ cậu ta dùng chắc chắn đều là hàng nhập khẩu cao cấp, thế nhưng mấy thứ trên giá để đồ lại vô cùng đơn giản, chỉ có một chai sữa tắm chiết xuất dưa leo Dove, và một chai dầu gội. Mùi dầu gội cũng không khác lắm với loại An Lan vẫn hay dùng.

Dòng nước ấm từ trên đỉnh đầu chảy xuống, An Lan mới chợt nhớ ra mình vẫn chưa hỏi Cố Lệ Vũ thích đoạn nào trong câu chuyện đó.

Theo như những gì Cố Lệ Vũ vừa nói, hiển nhiên là cậu ta đối với cái kết của câu chuyện hoàn toàn không có cảm giác gì.

Chẳng lẽ sự phản công của omega không chỉ thay đổi nhận thức của người dân mà còn làm thái độ của giáo hội thay đổi 180 độ?

Tắm xong, An Lan mặc một bộ đồ ngủ mà Cố Lệ Vũ đưa cho. An Lan thường được Kiều Sơ Lạc khen ngợi là "giá áo di động", kêu cậu mặc cái gì cũng đẹp, thế nhưng đứng trước Cố Lệ Vũ hiển nhiên là vẫn không đủ nhìn.

Bộ đồ ngủ treo lỏng lẻo trên người An Lan, lộ ra gần hết xương quai xanh, cậu vừa mở cửa phòng tắm đã thấy Cố Lệ Vũ khoang tay dựa vào tường, nghiêng mặt nhìn về hướng cửa, giống như từ nãy giờ vẫn đang đợi cậu đi ra.

"Này, sao cậu..."

Cố Lệ Vũ thả hai tay ra, chỉ thấy trong tay cậu ta cầm theo một chiếc khăn tắm, trực tiếp trùm lên đầu An Lan.

Cách khăn tắm, An Lan có thể cảm giác được ngón tay Cố lệ Vũ xẹt qua đỉnh đầu mình, xoa xoa cho hết nước bám ở đuôi tóc.

"Lau khô tóc đi."

"Được, cám ơn."

An Lan tự mình ngồi lên đầu giường, vừa vò tóc, vừa tùy tiện lướt xem di động của mình, quả nhiên Kiều Sơ Lạc đã gửi mấy cái tin nhắn tới.

Tiểu Kiều: [Cậu phản bội tớ, dám tòm tem với hotboy, tớ muốn ly hôn với cậu.]

An Lan không nhịn được bật cười, bạn nhỏ Tiểu Kiều, cậu chỉ có chút tiền đồ như vậy cũng muốn đòi ly hôn với tớ?

Đại khái tin gửi đi đã lâu mà không thấy An Lan trả lời, tin nhứ hai của Tiểu Kiều đã đến: [Khốn khiếp, dám bơ tớ hả? Cậu với hotboy có phải đang làm mấy chuyện khó nói không?]

Nói đến "chuyện khó nói", An Lan quay đầu lại, liếc bộ đồng phục bắn súng đang để bên kia giường.

Trong đầu cậu xẹt qua một hình ảnh.

Cố Lệ Vũ ngồi ở mép giường, sống lưng thẳng tắp như một cây bạch dương, đôi chân dài gập lại, hơi mở ra, quả là góc độ khiến người ta phải mơ màng.

Cậu ta chậm rãi kéo mở khóa kéo của bộ đồ, từ từ mở ra, nghiêng đầu tới gần, nhẹ nhàng ngửi mùi vị còn lưu lại bên trong bộ đồng phục bắn súng, sau đó phủ lên mặt. Một tay cậu ta siết chặt bộ quần áo, tay kia rõ ràng mang theo khí chất lạnh nhạt mà tự phụ, lúc này từ cổ tay đến đầu ngón tay đều hơi đỏ ửng lên.

Người mà mọi người luôn cảm thấy sẽ không bị thế giới bên ngoài thu hút, không dễ dàng bị khiêu khích, thậm chí đã nghĩ người đó sẽ vĩnh viễn tĩnh lặng như vậy... đang tỏa ra khí thế bàng bạc.

An Lan hít vào một hơi, bị ý nghĩ trong đầu mình làm cho cả kinh, tim thiếu chút nữa muốn nhảy vọt ra khỏi cuống họng.

Cậu nuốt khan, cúi đầu, nhìn thấy tin nhắn thứ ba của Kiều Sơ Lạc gửi đến: [Quên nói, đây chính là cơ hội tốt. Mặc dù alpha chất lượng cao rất am hiểu việc kiểm soát pheromone của mình trước mặt người ngoài, nhưng nếu ở trong nhà mình chắc chắn sẽ lưu lại vết tích của pheromone]

An Lan lập tức hiểu ý của Kiều Sơ Lạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!