13/10/2020
Edit: Nhật Nhật (wattpad: yuukute)
...
Tiếp đó, Hứa Tinh Nhiên rưới nước sốt lên bánh cuốn trắng mềm, dưới lớp bột trắng đục có thể nhìn thấy màu hồng của tôm nõn, mùi thơm của lá hẹ và nước tương hòa quyện lại với nhau, Hứa Tinh Nhiên gắp một miếng, từ tốn đưa lên miệng.
Lúc này, An Lan vẫn đang mở app mua sắm, xem mấy mẫu Cologne mình đặt mua đã được gửi đến đâu rồi, Kiều Sơ Lạc ở trong phần mềm nhắn tin, đánh một câu "Tớ cũng muốn ngửi thử" rồi đưa đến trước mặt An Lan cho cậu xem. Hai người họ tiếp tục châu đầu, giống như nhân viên đang lén lút làm việc riêng trong giờ làm việc vậy.
Hứa Tinh Nhiên ăn được một phần ba, quay đầu lại hỏi: "Làm gì vậy?"
"Hả? Không có gì."
"Hai người các cậu châu đầu lại với nhau nhưng lại không có âm thanh tán gẫu, không hợp lý chút nào." Hứa Tinh Nhiên thần sắc tự nhiên như thường nói.
"Không có, không hợp lý cái gì chứ? Lớp trưởng, cậu suy nghĩ nhiều quá."
"Thật không?" Giọng Hứa Tinh Nhiên hơi kéo dài ra.
Bỗng nhiên, phía sau truyền đến tiếng kéo ghế, An Lan và Kiều Sơ Lạc cùng quay lại xem, thì ra là Tiếu Thần vừa đứng lên.
Cậu ta đi đến chỗ Hứa Tinh Nhiên nói: "Tôi đói, cái này tôi cầm đi."
Thế nhưng còn chưa cầm được hộp bánh cuốn lên, Hứa Tinh Nhiên đã nắm lại cổ tay Tiếu Thần, nâng cằm cười nói: "Nếu cậu đói bụng, tôi gọi ship bên ngoài cho cậu. Còn phần bánh cuốn này, là của tôi."
Cả phòng học yên lặng đến chết người, mọi người nhất trí cúi thấp đầu, chỉ có An Lan ngẩng đầu nhìn bọn họ.
Tiếu Thần cau mày, sắc mặt so với bình thường càng có vẻ tái nhợt. Liên tưởng đến chuyện phát sinh trong nhà của Tiếu Thần, An Lan không khỏi nghĩ, liệu có phải bữa tối qua với sáng nay Tiếu Thần đều không ăn không, giờ bị hạ đường huyết càng dễ nổi nóng hơn.
An Lan vội vàng lôi cặp sách của Kiều Sơ Lạc ở bên cạnh ra.
"Á, cậu làm gì thế?"
"Tôi sợ bọ họ phóng pheromone." An Lan moi trong cặp Kiều Sơ Lạc ra hai thanh Snickers [1].
Kiều Sơ Lạc có chút đau lòng, nhưng cậu chàng càng hi vọng hai vị đại ca của lớp không làm ra chuyện điên rồ gì trước mặt mình.
An Lan một tay chống bàn, vươn người lên phía trước, duỗi tay đưa thanh Snickers đến trước mặt Tiếu Thần: "Cậu ăn Snickers đi!"
"Tại sao? Tôi chỉ muốn ăn cái này." Tiếu Thần hạ mắt, nhìn hộp thức ăn đang bị Hứa Tinh Nhiên giữ lại.
"Cái đó nhân tôm nõn rau hẹ! Ăn xong đánh răng bao nhiêu lần cũng không ăn thua đâu, cậu có dùng pheromone cũng không át được mùi ấy." An Lan chân thành nói.
Tiếu Thần liếc mắt nhìn Hứa Tinh Nhiên.
"Snickers có thể bổ sung năng lượng, hơn nữa đồ ngọt sẽ khiến người ta cảm thấy vui vẻ." An Lan nghiêm trang dỗ dành Tiếu Thần.
Tiếu Thần bấy giờ mới buông tay, cầm lấy hai thanh Snickers An Lan đưa, cắn vỏ bọc ngoài rồi kéo sang một bên, "Xoạt" một tiếng, miếng nilon bọc ngoài bị xé toạc ra. Cậu ta tàn nhẫn cắn xuống thanh kẹo, như thể đó là xương cốt của Hứa Tinh Nhiên vậy.
Hứa Tinh Nhiên thì vẫn làm như không có chuyện gì phát sinh, thong thả ăn nốt phần bánh cuốn của mình.
Lúc này, điện thoại của An Lan rung lên, cậu cũng không để ý đến, chỉ lấy sách ngữ văn ra chuẩn bị học thuộc cổ văn.
Kiều Sơ Lạc ở bên cạnh lấy khủy tay huých cậu một cái, nhỏ giọng nói: "Vào nhóm xem đi."
An Lan ngờ vực cúi đầu xuống xem mới phát hiện Tiếu Thần ở trong nhóm tag tên cậu
Tiếu Thần @An Lan luôn muốn ngủ: [Ngày mai cũng mua bữa sáng cho tôi.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!