Chương 25: Nịnh Nọt

26/09/2020

Edit: Nhật Nhật (wattpad: yuukute)

...

Hứa Tinh Nhiên rất phối hợp giang hai tay lên, cho cậu tùy ý kiểm tra.

An Lan không định tỏ vẻ khách khí, đầu tiên thò tay vào túi áo khoác của Hứa Tinh Nhiên kiểm tra, không có gì, cậu liền mò xuống túi quần của đối phương. Ngón tay cậu duỗi vào bên trong kiếm thử, Hứa Tinh Nhiên bỗng nhiên hơi nhấc chân, đầu gối va phải khuỷu tay An Lan.

"Ngứa." Hứa Tinh Nhiên nói.

An Lan bây giờ mới nhận ra ngón tay của mình cách lớp vải lót trong túi quần đồng phục đã chạm vào Hứa Tinh Nhiên, lập tức thấy thật lúng túng, đầu ngón tay cũng giống như bị tích điện.

"Có cờ sao đỏ không?" Kiều Sơ Lạc lại gần hỏi.

An Lan lắc lắc đầu.

"Tôi đã nói là không có rồi còn gì?" Hứa Tinh Nhiên nói xong, cúi đầu tiếp tục uống canh gan heo, người này vẫn đang cười, đôi mắt đều híp lại.

An Lan nhướng mày, luôn cảm thấy có gì đó không ổn, đưa tay kéo khóa áo đồng phục của lớp trưởng.

Hứa Tinh Nhiên nắm cổ tay An Lan lại, nhìn cậu, nửa đùa nửa thật nói: "Bạn học An Lan này, mặc dù đều là alpha, nhưng hành vi này của cậu vẫn bị nghi là muốn trở trò lưu manh đấy."

An Lan giật giật cổ tay, Hứa Tinh Nhiên buông cậu ra.

"Tôi thực sự nghi ngờ cờ sao đỏ của lớp trưởng cậu đang giấu trong áo khoác đồng phục." An Lan nheo mắt, nghiêm túc nói.

"Ồ?" Ngón trỏ và ngón giữa của Hứa Tinh Nhiên gõ nhịp lên mặt bàn hai cái, "Tôi có thể cởi ra cho cậu xem. Nhưng không thể tự nhiên một mình tôi lại cởi áo như vậy được, cậu nói xem?" Khóe mắt lông mày đối phương đều mang ý cười.

"Không để cậu phải cởi một mình. Cậu cởi, tôi cũng cởi, như vậy liền công bằng." An Lan cười ha ha hai tiếng.

Kiều Sơ Lạc ở một bên góp vui: "Tớ nói này An Lan, cậu cũng không phải là omega, cởi ra thì có cái gì để xem đâu."

Hứa Tinh Nhiên cúi đầu cười khẽ làm ánh đèn rơi trên vai cậu ta cũng như rung động.

An Lan ho khan một tiếng, mặt dày nói: "Tớ cũng là tuyển thủ có cơ bắp mà."

Hứa Tinh Nhiên gật đầu nói: "Ừ, có lý, tôi cũng muốn xem thử."

Nói rồi Hứa Tinh Nhiên thực sự cởi áo khoác đồng phục ra, kéo áo xuống đến khuỷu tay. Bên trong cậu mặc một chiếc áo cộc tay, đường cong bả vai mượt mà, có cảm giác tràn đầy năng lượng, cơ bắp không quá khoa trương nhưng lại khiến người ta thấy ước ao.

Lần cậu ta chơi bóng rổ đợt trước không phải là chưa được nhìn thấy, nhưng thấy ở khoảng cách gần như vậy vẫn là lần đầu tiên.

Hứa Tinh Nhiên tự nhiên hào phóng, một bộ không sao cả.

Ngay cả mấy cô gái đi ăn khuya ở bàn bên cạnh cũng nhìn sang bên đây, không thể dời nổi mắt.

"An Lan, cậu nhìn rõ xem, không có cờ sao đỏ." Hứa Tinh Nhiên nâng cằm.

An Lan uống một ngụm lớn nước canh, thờ ơ lột áo khoác đồng phục của mình xuống, ngoắc trên khuỷu tay giống Hứa Tinh Nhiên: "Cởi thì cởi."

Bên trọng cậu mặc một chiếc áo phông trắng kiểu oversize, đường nét cánh tay lộ ra dưới ống tay áo cũng rất đẹp. Để duy trì sự ổn định lúc nhắm bắn, An Lan đã bỏ không ít công sức luyện tập lực vai và cánh tay.

Hứa Tinh Nhiên mặc lại áo khoác của mình, nhưng tầm mắt vẫn rơi ở trên người An Lan.

An Lan đang định mặc lại áo thì đối phương đột ngột mở miệng nói: "Tôi sờ thử được không?"

Bởi vì nhìn thấy một A cao cấp, một A tiêu chuẩn ở trước mặt mình khoe cơ bắp, mặt Kiều Sơ Lạc đã đỏ lựng, tim đập không phanh, vừa nghe lời này của Hứa Tinh Nhiên, nước canh trong miệng cũng phun ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!