01/09/2020
Edit: Nhật Nhật (https://. wattpad. com/user/yuukute)
...
Ánh nắng gay gắt rơi trên lưng An Lan làm áo T
-shirt của cậu ướt đẫm mồ hôi.
Mồ hôi từ trên trán chảy dọc xuống cằm, theo chuyển động của An Lan rơi ở trên đệm an toàn thành một vệt sẫm nhỏ.
Lúc này cậu đã sắp trèo được đến tầng hai, đầu gối gấp lại, đường cong từ cánh tay đến eo kéo căng.
Chân phải An Lan đạp lên đầu ống dẫn nước, mượn lực trèo tới trước cửa sổ phòng thay đồ. Trong miệng cậu ngậm một hộp thuốc, răng không dám dùng sức, chỉ sợ bất cẩn sẽ cắn vỡ ống tiêm đựng thuốc.
Trên mặt đất phía dưới xếp chống ba, bốn cái đệm, vài nhân viên công tác vẻ mặt sốt ruột nhìn cậu.
Trên cổ của bọn họ đều mang theo thẻ công tác "Nhà Thi Đấu Bắn Súng".
"An Lan, cậu cẩn thận một chút, cái ống nước kia có vẻ không chịu được lực, cậu đừng giẫm nhầm!"
"Ôi trời, thật sự không nên để cậu ấy mạo hiểm trèo lên..."
"Đừng gọi loạn, nhỡ cậu ấy phân tâm ngã xuống thì làm sao?"
Trèo tới nơi, An Lan thở ra một hơi, một tay bám lấy bệ cửa sổ, tay kia gõ lên kính cửa sổ phòng thay đồ.
Trong phòng tối om, chỉ có ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu sáng một vùng nhỏ, An Lan kề sát mặt vào cửa sổ nhìn vào bên trong, mơ hồ thấy trong góc phòng có một người đang ngồi.
Người nọ cúi đầu, ngồi lui trong bóng tối, đường viền vai rộng lớn, dù ngồi thu lại vẫn có cảm giác tràn ngập sức mạnh.
Không hổ là vóc người của A cao cấp, trời sinh thích hợp làm vận động viên.
An Lan là một beta, tin tức tố alpha có mãnh liệt đến đâu thì cậu cũng không cảm giác được gì.
Thế nhưng giờ khắc này, bóng tối như trở thành một phần của alpha kia, cảm giác ngột ngạt như dời non lấp biển ập tới, lan tràn khắp nơi.
Không tiếp cận được, làm sao bây giờ.
Chờ chút, cửa sổ hình như không khóa.
An Lan bấu ngón tay vào khe cửa, dùng hết sức bình sinh để kéo ra, dưới chân trượt một cái thiếu chút nữa ngã xuống, may mắn tay kia vẫn bám lại được, trong lòng sợ phát run...
Chỉ nghe cổ tay "rắc" một tiếng rất nhỏ, trật khớp rồi.
Má... Thật là xui xẻo!
Cửa sổ cuối cùng cũng mở được.
An Lan đang muốn bò vào, alpha vẫn luôn im lặng kia đột nhiên mở miệng.
"Đi ra ngoài."
Chỉ có ba chữ*, lại như có vụn than nóng rực thiêu đốt thính giác An Lan.
*: bản raw có hai chữ nhưng qua tiếng việt thành ba chữ nên chỗ này sửa lại.
An Lan nuốt nước miếng, cậu biết alpha trong giai đoạn nhạy cảm rất dễ bị kích động, tính công kính cũng mạnh hơn, chỉ có thể cẩn cẩn thận thận đem thuốc ức chế đặt trên bệ cửa sổ phòng thay đồ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!