Chương 18: Thả Người Qua, Là Để Lấy Mạng Người Ta

19/09/2020

Edit: Nhật Nhật (wattpad: yuukute)

...

"A Lạc... Chuyện không bằng không chứng, không cần..."

"Sao lại không bằng không chứng? Hai lần đều đập bóng về phía cậu. Cậu ta trượt tay chuyên nghiệp à? Là tớ từ chối cậu ta nên cậu ta mới hiểu nhầm tớ đang quen với cậu, âm thầm tìm cách trả thù thôi!" Kiều Sơ Lạc nói.

Lúc này, Cố Lệ Vũ đã đi ra khỏi phòng, có vẻ như cậu ấy thực sự không quan tâm đến chuyện này.

Cố Lệ Vũ nói gì, An Lan luôn cảm thấy mình không thể không nghe theo, vì vậy cậu thành thật nằm ở đây hai phút, nhét ông vào mũi rồi mới rời khỏi phòng y tế.

Tiết thể dục đã kết thúc, An Lan quay lại lớp học mới biết đội của Hứa Tinh Nhiên cuối cùng vẫn thua đội của Tiêu Thần một điểm. Chẳng qua, An Lan vừa rời đi, Tiếu Thần cũng đá Lý Chấn Nam ra khỏi đội.

Tiếu Thần, người này trông có chút hung hăng, càn quấy, một bộ trên trời dưới đất chỉ có ta là vô địch thiên hạ, nhưng lại đặc biệt không thích mấy người chơi bẩn. Mấy người thường đi theo Tiếu Thần, an ủi Lý Chấn Nam, chờ qua mấy hôm sẽ nói đỡ cho tên này trước mặt Tiếu Thần.

Lý Chấn Nam thờ ơ nói: "Thằng đó không phải là Ngọc hoàng đại đế, tôi cũng không phải đàn em của nó. A cao cấp thì nghĩ mình ghê gớm lắm sao?"

Có thể nói một câu như vậy, còn không phải ỷ vào nhà mình nằm trong ban quản trị của trường.

Những người khác cảm thấy bất lực, lười tiếp lời với cậu ta.

Kiều Sơ Lạc quay đầu, liếc mắt một cái, phát hiện Lý Chấn Nam đang nhìn mình, sắc mặt tối tăm.

Lớp trưởng Hứa Tinh Nhiên đi vào phòng học, cầm một thanh chocolate trong tay, đi đến trước mặt An Lan

"Xin lỗi, tôi thua rồi."

"Thắng bại là chuyện thường tình của binh gia.*" An Lan cười cười, "Lớp trưởng đã làm thay đổi nhận thức của tôi về cậu rồi."

(*Câu này là một câu nói nổi tiếng của Tào Tháo trong Tam Quốc diễn nghĩa, mình để nguyên nhé.)

"Nhận thức gì?" Hứa Tinh Nhiên buồn cười cúi thấp đầu, nhìn mũi An Lan.

"Tôi tưởng cậu là thư sinh, không nghĩ tới cũng là quân nhân."

Hứa Tinh Nhiên nói với giọng mà chỉ An Lan mới nghe được: "Là xã hội đen."

Nói xong, Hứa Tinh Nhiên liền rời đi.

Kiều Sơ Lạc kéo An Lan: "Mau nhìn xem, diễn đàn trường nổ tung rồi. Thì ra sau khi bọn mình rời đi, hai đội đấu đến ngươi chết ta sống, một mất một còn!"

"Hả?"

An Lan vội vàng móc điện thoại di động ra, trong diễn đàn có rất nhiều video nhỏ do bạn học đăng lên.

Mở xem từng cái một, thật khiến người xem cảm xúc dâng trào.

Hứa Tinh Nhiên cùng Tiếu Thần đối đầu trực diện, sức bật cùng lực phát bóng khiến người khác nhìn mà líu lưỡi, An Lan cũng hoài nghi hai tên này căn bản không phải là người, thành viên trong đội đều là đồ trang trí hết.

Toàn bộ quá trình Hứa Tinh Nhiên đều không cười, bộ dáng lạnh lùng như vậy giống như một người khác.

Mà sự cuồng dã của Tiếu Thần mỗi lần đưa bóng vào rổ khiến mọi người nhiệt huyết sôi trào, cú ném cuối cùng khiến thun buộc tóc bị đứt, đuôi tóc tung ra, khí thế phải gọi là bùng nổ.

Tiếu Thần đột ngột đổi hướng, rổ của Hứa Tinh Nhiên lay động. Xem xong mà An Lan hối hận muốn chết.

"Nếu biết trước trận bóng này hay như vậy, dù chảy sạch máu mũi tớ cũng muốn ở lại xem cho hết."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!