Edit: Nhật Nhật (wattpad : yuukute)
...
"Thực ra, cậu cũng không cần phải cảm ơn cậu ta đâu. Đây chỉ là bản năng của alpha thôi." Hứa Tinh Nhiên cười cười.
"Bản năng? Bản năng gì?"
An Lan thật hoài nghi mình không phải là A thật, cái gì liên quan đến alpha thì cậu đều chả biết gì cả.
Hứa Tinh Nhiên nghiêng người về phía An Lan, cách cậu càng lúc càng gần, trong nụ cười của đối phương có một tia khát khao khống chế mà An Lan chưa từng biết: "Gã đàn ông kia coi cậu thành omega, mà tất cả alpha đều ít nhiều có ý muốn bảo hộ omega trong lãnh địa của mình. Suy tính đen tối của hắn với cậu chọc giận Tiếu Thần."
"Xương sườn của tên đó đều bị Tiếu Thần đá gãy. Cậu không biết đâu, cậu ấy cứ thế đá bay tên kia ra ngoài." Kiều Sơ Lạc bổ sung thêm.
An Lan ngây ngẩn cả người, cậu có tài cán gì mà khiến Tiếu Thần phải trút giận giùm mình, quan trọng là cậu cũng không phải omega.
"Được rồi, cũng không còn sớm nữa. Cậu nghỉ ngơi thật tốt đi, cả lớp chờ cậu trở lại." Hứa Tinh Nhiên đứng dậy, "Dù sao kỳ thi tháng sau cũng không vì cậu phải nằm viện mất vài ngày mà bớt khó hơn chút nào đâu."
Nụ cười trên mặt An Lan lập tức vỡ vụn.
Sau khi mấy cán bộ lớp rời đi hết, bọn Hoa Mập ngồi vào quanh An Lan vừa ăn hoa quả vừa tán gẫu.
Bởi vì sự cố KTV lần này, toàn trường một lần nữa nhấn mạnh phải chú ý an toàn.
Trước chỉ không cho học sinh đến quán Net, tất nhiên những học sinh thực sự muốn đến quán Net để chơi game thì nhà trường cũng không thể ngăn cản hết được. Bây giờ ngay cả KTV cũng không được phép đi, đi sẽ bị gọi phụ huynh.
Các hoạt động giải trí có thể làm bị giảm đi đáng kể.
Nhưng thực ra điều này không có gì đáng nói, nhà trường cũng là vì sự an toàn của học sinh thôi.
Sau khi đám Kiều Sơ Lạc đi về rồi, trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh.
An Lan uống một bát cháo, ba mẹ cậu đã về nhà trước , ngày mai chị gái cũng phải lên lớp. Ba An nói về tắm xong sẽ quay lại cùng An Lan.
Không bao lâu, An Lan lại chìm vào giấc ngủ, hình như thuốc bác sĩ kê cho cậu có cả chất an thần.
Trong lúc mơ mơ màng màng, cậu cảm giác như có người ngồi bên giường, cậu muốn mở mắt ra để xem người kia là ai, nhưng mí mắt lại nặng trĩu.
Trên người đối phương có mùi rất dễ chịu, giống như từ xa truyền đến, mang theo sương mờ, từng giọt từng giọt rơi xuống, khiến cậu cảm thấy thật an tâm.
Ngón tay của người kia chạm nhẹ qua lông mày An Lan, khẽ miêu tả theo đường nét chỗ đó, lại như đang muốn xác nhận lại điều gì, khiến cậu có loại cảm giác mình được đối phương nâng niu, bảo vệ.
Nó lưu luyến trên chóp mũi An Lan, cậu thấy hơi ngứa, hít vào một hơi, cọ cọ mũi lên ngón tay đối phương.
Cái tay kia như bị điện giật, nhanh chóng rụt lại.
Thật lâu sau, ngón tay người kia khẽ chạm nhẹ vào môi dưới của An Lan, mân mê nhẹ rồi chạm vào răng cậu.
An Lan duỗi đầu lưỡi đẩy một chút, đối phương lại muốn rời đi, An Lan đột nhiên có chút luyến tiếc, giống như liên hệ giữa mình và đối phương sẽ bị gián đoạn, vội vàng cắn ngón tay kia. Không biết tại sao, làm như vậy khiến An Lan cảm thấy rất an toàn.
Ngón tay muốn rời ra, hơi ngọ nguậy một lúc rồi mặc cho An Lan cắn lấy.
An Lan chép chép miệng, tiếp tục ngủ.
Dần dần, An Lan cảm thấy hơi oi bức, tim đập càng lúc càng nhanh, cậu mở choàng mắt, phát hiện mình lại đang ở buồng toilet trong KTV.
Mà bên ngoài, ai đó đang gõ cửa, một giọng nói ác ý vang lên.
"Tôi có thể ngửi thấy mùi của cậu, ngây ngô, đáng yêu như một trái táo xanh ——"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!