Chương 12: Cậu Là Alpha?

Edit: Nhật Nhật  (wattpad: yuukute)

...

Editor có lời muốn nói: trước mình đang để biệt danh của bạn Trần Não là Trần Thỏ Đế dưng mà làm đến đây mới biết, bạn ý yếu chứ bạn ý không có nhát, nên mình đổi lại biệt danh của bạn ý thành Trần Yếu Đuối nhé. Các chương khác đã sửa lại rồi, có chỗ nào quên chưa sửa làm ơn nhắc mình.....

Bây giờ đã bước vào vòng quỷ khóc sói tru thứ hai, Trần Yếu Đuối đang hát "Hảo Hán Ca [1]", bài hát này đối với cậu ta mà nói đúng là có chút mỉa mai.

Trần Yếu Đuối vốn tên là Trần Não, dáng người cũng được coi là cao lớn, nhưng đáng tiếc chả có tí sức lực nào, đập cái là gục.

Hồi còn học cấp hai, trên đường về nhà cậu ta bị một nam sinh khác chặn lại, cướp vở bài tập để chép bài, chép tròn một năm. Làm đúng thì không sao, làm sai là bị đánh.

Khiến An Lan khó hiểu nhất chính là nam sinh chép bài của Trần Não thấp hơn cậu ta những nửa cái đầu, tay chân thì nhỏ tong teo, theo lý mà nói, Trần Não chỉ cần cầm cặp sách đập lên người tên kia thì cũng không đến nỗi bị bắt nạt như thế.

Nếu không phải có một lần giáo viên của Trần Não đi ngang qua, thấy cậu ta y như người trong bao* đang ngoan ngoãn giao nộp vở bài tập của mình, thì chuyện này xem chừng sẽ kéo dài đến khi tốt nghiệp luôn.

*Người trong bao là truyện ngắn được Chekhov viết năm 1898 khi đang dưỡng bệnh tại thành phố Yalta, trên bán đảo Krym, Biển Đen. Chekhov đã sử dụng hình ảnh nhân vật Belikov để phê phán một bộ phận trí thức Nga hèn nhát, bảo thủ, nhu nhược và ích kỷ thời bấy giờ.

(Truyện này ngày xưa hồi cấp ba có được học. Bây giờ có còn trong chương trình hay không thì mình không biết nữa.)

Sau khi Kiều Sơ Lạc biết được chuyện này, liền gọi luôn Trần Não thành Trần Yếu Đuối. Bảo là gọi thế cho thân thiết, lại còn chuẩn luôn với cái trình độ yếu ớt của cậu ta.

(Đoạn này trong bản QT là đổi từ Não

- /nǎo/ nghĩa là ngọc mã não, thành Nạo

- /nāo/có nghĩa là yếu đuối, nhút nhát. Hai từ này là từ đồng âm. Nhưng sao tiếng việt từ Nạo không đúng với nghĩa gốc nên mình để thành Yếu Đuối.)

Cho đến tận bây giờ, Trần Yếu Đuối vẫn cảm thấy biết ơn người đã cướp vở bài tập của mình, bởi vì đoạn thời gian đó, cậu ta lúc nào cũng làm bài hết sức nghiêm túc, cẩn thận kiểm tra kĩ lại từng câu hỏi, đặt nền móng vững chắc cho kỳ thi vào cấp ba sau này.

Khi An Lan và Kiều Sơ Lạc mang đồ ăn vặt bước vào, ánh mắt của cả Hoa Mập cùng Trần Yếu Đuối đều trợn ngược cả lên.

"ĐM — hai người các người phát tài rồi hay sao? Mua nhiều đồ thế?"

"Tớ còn tưởng nhiều lắm hai người cũng chỉ mua một chai soda Bắc Băng Dương chia nhau thôi, không ngờ còn có cả Mirinda với Coca!"

An Lan cùng Kiều Sơ Lạc nhìn nhau cười, Kiều Sơ Lạc nói: "Còn có thể vì cái gì? Chúng tớ gặp được đại gia!"

"Đại gia? Đại gia nào? Có người ngắm trúng Tiểu Kiều rồi?"

Kiều Sơ Lạc dừng hai người kia lại: "Cái gì mà đại gia ngắm trúng tớ? là lớp trưởng! Lớp trưởng Hứa Tinh Nhiên cho chúng ta voucher đổi thưởng ở quầy ăn vặt!"

Không hiểu mạch não Trần Yếu Đuối hoạt động kiểu gì, cậu ta há mồm nói: "Cái gì? Lớp trưởng Hứa Tinh Nhiên thích Tiểu Kiều?"

An Lan bật cười thành tiếng, "Ha ha ha! Tiểu Kiều, cậu thấy chưa! Nếu mà có đại gia thật, hai tên này chắc chắn sẽ bán cậu đi ngay, và luôn!"

"Nếu lớp trưởng mà thích tớ thật thì mấy cậu đừng do dự, hãy làm ơn bán tớ đi luôn giùm cái!"

Ăn đồ ăn vặt, vừa hát vừa hò, An Lan còn song ca với Kiều Sơ Lạc một bài, Hoa Mập là cái tên ăn thùng uống chậu, chờ An Lan quay lại thì đống đồ ăn vặt trên bàn gần như đã chui hết vào bụng cậu ta.

Kiều Sơ Lạc đuổi theo đánh Hoa Mập, nhưng cậu ta da dày thịt béo, đánh vào chả khác gì đánh cái nệm lò xo. Tuyệt vọng, Kiều Sơ Lạc đành phải đưa nốt mấy tờ voucher còn lại cho An Lan, để cậu lại đi đổi một ít đồ ăn vặt về.

"Vốn định để dành để lần sau tới hát thì có cái dùng. Nhưng mà nghĩ lại, sang tuần sau phải học hành tử tế rồi, chưa chắc đã có thời gian mà đi chơi. Thôi thì xài hết luôn cho rồi." Kiều Sơ Lạc nói với An Lan.

An Lan gật đầu, cầm lấy phiếu đổi thưởng rồi đi ra khỏi phòng.

Vừa lúc có thang máy, cậu không đi thang bộ nữa mà đi thẳng vào thang máy.

Cửa thang máy mở ra, bên trong có một thanh niên xinh đẹp đang đứng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!