Chương 26: Ngoại truyện

Edit: Spica

Beta: Vô Phương

***

Lời tác giả: Không biết là với một đứa trẻ 10 tuổi như Tư Tư thì như thế có phải là trưởng thành hơi sớm hay không nữa?

**************

8h sáng, như thường lệ Băng Vũ bước vào văn phòng Lâm Quân Dật, báo cáo về lịch trình đã sắp xếp cho anh ngày hôm nay.

Đầu tiên cô buông tập tài liệu trong tay xuống, nghiêm chỉnh ghi nhớ kỹ càng từng công việc: "Lâm tổng, buổi sáng từ 9h đến 11h là cuộc họp thường kỳ hàng tháng của công ty, đề cương cuộc họp của ngài tôi đã chuẩn bị hoàn chỉnh rồi." Cô cầm lấy một tập tài liệu đặt trước mặt anh, tiếp tục báo cáo: "Buổi chiều 3h, ngài có cuộc hẹn bàn bạc về việc đấu thầu với tổng giám đốc công ty kiến trúc Hoa Long tại phòng tiếp khách công ty, đây là tư liệu ngài cần.

Đến 6h thì dùng cơm với Triệu tổng của công ty vật liệu xây dựng Chiêu Vũ tại Hội quán Hâm Hâm số 1921, thảo luận về giá cả sắt thép."

Báo cáo xong, cô chỉ chỉ vào hai tập tài liệu khác trên bàn, nhìn Lâm Quân Dật nói: "Đây là tài liệu cần ngài ký tên, còn đây là dự án quy hoạch của quản lý Ngô. Xin hỏi ngài có yêu cầu gì thêm không?"

Anh nghĩ nghĩ sau đó nghiêm trang nói: "Giữa trưa từ 12h đến 3h giúp tôi sắp xếp một chút, tôi muốn mời bà xã của tôi dùng cơm. Thuận tiện giúp tôi chuyển lời với cô ấy buổi tối đừng có kế hoạch gì khác, tôi muốn đưa cô ấy ra ngoài xã giao."

Cô nhịn không được cong cong khoé miệng: "Được, tôi sẽ giúp ngài sắp xếp. Lâm tổng, để không xảy ra hiểu lầm, tôi muốn xác nhận một chút, ngài chỉ có một bà xã thôi phải không?"

Anh nhìn cô không giấu được ý cười: "Tạm thời thì chỉ có một. Yên tâm, khi nào có bà xã thứ hai thì tôi sẽ báo trước để ngăn ngừa tình trạng đánh nhau hỗn loạn."

Anh nhìn thấy cô hung hăng trừng mắt liếc mình một cái, lập tức nói: "Khổ nỗi với cái thời gian biểu được sắp xếp thế này, ngay cả cơ hội để tôi gặp được bà xã thứ hai cũng không có."

"Vậy sao? Ngài sẽ có cơ hội nhanh thôi."

"Huh?"

"Tôi muốn nghỉ phép nửa năm."

"Nửa năm? Vì sao?" Anh kinh ngạc nhìn cô, biểu hiện trên mặt như đang nói: Việc này tại sao lại không nói cho anh biết trước?

"Tôi cũng mới vừa nhận được điện thoại của bệnh viện, tôi có thai, vì con tôi nên tôi muốn nghỉ nửa năm sinh con. Trong khoảng thời gian này, Liễu Dương có thế thay thế tôi."

Cô còn chưa nói hết, anh đã bổ nhào về phía cô, kích động nắm lấy tay cô: "Thật ư? Không phải em đã nói không muốn có thêm con hay sao?"

"Em biết anh rất muốn có thêm một đứa con trai…"

Anh bỗng nhiên hôn lên môi cô, say mê triền miên trên bờ môi, ôm nhau thân mật khăng khít, cô hoàn toàn có thể cảm nhận được giờ phút này tâm tình anh kích động đến mức nào.

Trời đã vào thu, cũng là mùa lúa mì trên các cánh đồng bát ngát bước vào mùa thu họach, Băng Vũ nhắm mắt lại tựa như nhìn thấy được thế giới tràn ngập sắc vàng…

Kết thúc nụ hôn say đắm, tâm tình của anh vẫn kích động không thôi: "Giúp anh thông báo với quản lý Ngô, cuộc họp buổi sáng để anh ta tự chủ trì, anh muốn đưa em đến bệnh viện làm kiểm tra toàn diện… Còn có, huỷ bỏ luôn cuộc hẹn xã giao buổi tối, em cần nghỉ ngơi. À không… bắt đầu nghỉ phép ngay bây giờ cho anh, công việc anh sẽ giao lại cho Liễu Dương xử lý."

"Quân Dật, em yêu anh!"

Gần đến hoàng hôn, ánh nắng ban chiều lan toả khắp bầu trời…

Băng Vũ đứng trước cửa sổ sát đất, ngắm Tư Tư đang ngồi ở bãi biển ngơ ngác nhìn ánh hoàng hôn chìm dần trên biển, váy màu lam nhạt dần dần chuyển thành màu tím thẫm, bóng dáng hư ảo mà đẹp đẽ phảng phất chút u buồn.

Con gái trong sáng, ngây thơ của cô cũng bắt đầu biết đa sầu đa cảm rồi, cô thật không biết là nên vui hay nên buồn.

Lúc vừa mới kết hôn, Lâm Quân Dật từng đưa ra ý muốn có thêm một đứa con. Cô biết anh muốn cùng cô nhìn đứa trẻ lớn lên từng ngày, muốn trải nghiệm cảm giác làm cha thật sự. Nhưng cô còn có nhiều việc cần phải làm, cần phải thích ứng với thói quen xã giao của xã hội thượng lưu, cần phải theo kịp tiến độ làm việc của anh, nắm rõ lịch trình mỗi ngày 24h của anh. Để trở thành một người vợ tốt, cô gần như không đủ thời gian quan tâm, chăm sóc Tư Tư.

Nếu lại có thêm một đứa con nữa, cô lo tâm lý Tư Tư sẽ cảm thấy mất mát, hụt hẫng. Hiện tại Tư Tư đã được 10 tuổi, cũng đã hiểu chuyện hơn, cô cũng đã thành thạo làm tốt cương vị Lâm phu nhân cho nên quyết định sẽ sinh thêm một đứa con nữa, để đứa bé mang lại thêm niềm vui cho cuộc sống hôn nhân của cô và anh.

Nhưng hình như mọi chuyện không lạc quan như cô đã nghĩ, cô và Lâm Quân Dật càng quan tâm con bé nhiều hơn trước kia bao nhiêu thì con bé lại ngày càng trầm mặc bấy nhiêu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!