Chương 21: Mưa bụi mê ly

Tôi giương mắt, anh đã đứng trước mắt tôi.

Chớp mắt mấy cái, anh vẫn ở trước mặt.

« Anh không đi ? »

« Em nghĩ rằng anh sẽ bỏ lại em một mình trong nhà hàng sao ? » Anh tiến lại gần tôi hơn, dùng tay nâng lên khuôn mặt của tôi, làm cho tôi không cách nào tránh được ánh nhìn triều miên nhu tình của anh : « Không muốn nói với anh cái gì sao ? »

« Cô ấy thực thích hợp với anh, so với em càng thích hợp hơn. »

« Anh yêu em ! »

« A !!» tôi cúi đầu không dám nói nữa.

« Vẫn yêu anh như trước đây phải không ? Đêm qua , không phải là ảo giác của anh phải không ? »

Tôi vốn định dùng trầm mặc để phản bác anh, nhưng nhớ đến người trước mặt là Trần Lăng, tôi liền nhịn không được mà liếc xem gương mặt mê người của anh….

Càng nhìn càng thấy soái !

« Anh thực vừa lòng đối với câu trả lời của em . »

« A… » Tôi như thế nào lại quên anh cũng là Lâm Quân Dật, một gả đàn ông có tư duy lo gich cực mạnh trước mọi tình huống .

« Anh mặc kệ em trước đây vì cái gì mà rời bỏ anh, lần này em thử bỏ anh mà đi một lần nữa xem, xem anh có dám hay không bóp chết em. ! »

Tôi có thể làm sao bây giờ, theo đạo lí tôi nên vô tư mà buông tay, thành toàn cho người khác.

Năm đó tôi cũng đã làm như vậy, kết quả đổi lấy chỉ có hối hận.

Quên đi, tùy anh vậy.

« Tốt, em trở về công ty chờ anh… em không bỏ đi, cho dù anh cùng cô ấy kết hôn, em cũng sẽ ở lại bên anh. »

Có anh, xem như đoạn tình này đã trọn vẹn, tôi không cầu nhiều.

Là tội cũng là nghiệt, sa đọa chỉ vì một câu của anh : Hai người có thể gặp nhau, thật quá khó khăn !

Trở lại công ty, tôi đi đến bộ phận tào vụ để kết toán vài khoản mục, các cô đang nghị luận quan hệ giữa tôi và Lâm Quân Dật mà giống như đang nghị luận tin thức kinh thiên động địa.

« Diêu Băng Vũ cũng thật có bản lĩnh. »

« Hứ ! Sếp không phải chỉ chơi bời , có thể cưới cô ta sao ? »

Tôi đã sớm nói cô ta đối với Lâm tiên sinh có ý đồ rồi. Các người còn không tin ! »

« cô ấy không phải đã kết hôn rồi sao, chỉ là loại đàn bà lẵng lơ, thủy kính dương hoa, sớm muộn gì cũng chịu báo ứng… »

« ….. »

Dù tôi có làm tốt công tác chuẩn bị trong lòng, nhưng bị những câu này oanh tạc màng tai vẫn thấy đau.

Thế giới này chính là như vậy, không ai quan tâm toàn bộ chuyện xưa, chỉ bằng tưởng tượng của mình đem tất cả xấu hoá.

Cho dù không xấu hóa, tình yêu của ta cũng có cao thượng sạch sẽ đâu, kết quả còn không phải là một ả nhân tình à.

Cố lấy hết sức gỏ cửa đánh gãy câu chuyện thị phi cuả bọn họ : « Xin hỏi trưởng phòng Dương có đây không ? Có một số hóa đơn Lâm tiên sinh đã kí, tôi đến để đổi thành tiền mặt. »

Tức khắc mọi người lại trở về bộn bề công việc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!