Chương 8: (Vô Đề)

12

Ngày hôm sau, khi tôi vội vã đáp xuống sân bay ở Hồ Thành, thật trùng hợp, tôi lại gặp đúng nhóm của Kỷ Xuyên đang trở về.

Trước đó tôi nghe nói họ lên kế hoạch đi một tháng, không hiểu vì sao lại kết thúc chuyến đi sớm nửa tháng.

Khi bốn mắt chạm nhau, Kỷ Xuyên dường như vô cùng kinh ngạc.

Ngay cả Tô Mạn cũng sững người mất mấy giây.

Hai ánh mắt đối diện nhau trong vài giây cứng đờ, thấy tôi định rời đi, Kỷ Xuyên mới sực tỉnh, bước đến chào hỏi tôi.

"Thi Dao, cậu cũng về hôm nay à?"

Trong mắt Kỷ Xuyên không giấu được vẻ kinh ngạc, thậm chí không kìm được mà buột miệng nói ra.

"Lúc nãy mình còn không dám chắc là cậu, không ngờ cậu thế này… trông cũng xinh đấy."

"Cảm ơn."

Đây là lần đầu tiên tôi và Kỷ Xuyên xa nhau hơn một tuần.

Nhưng lúc tỉnh táo lại, tôi mới phát hiện, thật ra… cũng chẳng có gì đặc biệt.

Tôi không muốn tiếp tục xã giao với cậu ta, chỉ kéo vali, vội vàng bước về phía cổng ra.

Mẹ đang chờ tôi ở khu đón khách, tôi lập tức chạy nhanh về phía bà.

Vừa đưa hành lý cho mẹ, sau lưng liền vang lên tiếng của Kỷ Xuyên.

Cậu ta vậy mà lại đi theo tới tận đây.

"Thi Dao, cậu đi gì mà vội thế."

"Cháu chào cô ạ. Thi Dao, cậu chắc cũng nhận được giấy báo trúng tuyển rồi nhỉ, bố mẹ mình cứ bắt mình phải về tham gia tiệc mừng đỗ đại học."

"À đúng rồi, trước đó chúng ta chẳng phải đã nói sẽ tổ chức chung tiệc mừng hai nhà sao, bên phía nhà hàng bố mẹ mình cũng đặt xong hết rồi."

Mẹ tôi không trả lời.

Thấy tôi im lặng mà sắc mặt không vui, mẹ liền đứng ra giúp tôi từ chối khéo léo.

"A Xuyên này, Thi Dao nhà cô không định tổ chức tiệc mừng đỗ đại học đâu."

"Công ty cô đang rất bận, bà nội của con bé lại đang bệnh, trong nhà cũng xoay xở không xuể. Đợi khi nào rảnh rồi thì gia đình ăn bữa cơm là được."

"Giúp cô gửi lời cảm ơn tới bố mẹ cháu nhé, cô rất cảm kích tấm lòng của họ."

Lời giải thích của mẹ vô cùng khéo léo và lịch sự.

Về chuyện giữa tôi và Kỷ Xuyên, mẹ chỉ biết chúng tôi đang có mâu thuẫn, và Kỷ Xuyên đã đổi nguyện vọng.

Tôi không kể chi tiết, nhưng mẹ vẫn tỏ ra không hài lòng, cảm thấy Kỷ Xuyên quá xem nhẹ chuyện tương lai.

Kỷ Xuyên ngượng ngùng gãi mũi, sau đó hỏi thăm sức khỏe của bà nội.

Mẹ chỉ trả lời qua loa vài câu, rồi từ chối lời đề nghị đi chung xe về nhà của cậu ta, đưa tôi rời đi trước.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!