Đêm đầu tiên trở về Đế Đô, Chu Mính Viễn không quay về Đông Cẩn ở.
Sáng hôm sau, Thư Diêu cũng không còn như trước chuyến đi Nam Phi, vui vẻ chạy đến tòa nhà tài chính nữa.
Trước đây từng nói là sẽ không rời nhau, không biết ai là người khởi đầu, mà giờ lại chẳng ai giữ lời.
Tòa nhà tài chính im lặng đến mức làm người ta ngột ngạt.
Khi bận xử lý công việc thì không để ý, nhưng sau khi cúp cuộc họp trực tuyến, Chu Mính Viễn tựa lưng vào chiếc ghế da mềm mại, đôi mày bất chợt nhíu lại.
Phong cách trang trí văn phòng này do Bạch Hủ thiết kế dựa trên sở thích của anh. Giờ nhìn lại, gam màu xám nhạt này thật lạnh lẽo.
Cứ như thể cơn gió thu thét gào bên ngoài cửa sổ đã len lỏi vào đây, mang theo chút hơi lạnh phảng phất khắp không gian.
Chu Mính Viễn ngồi đó, cau mày suy nghĩ một lúc, rồi bất ngờ cầm lấy điện thoại, mở trình duyệt và tìm weibo cá nhân của Sầm Nguyệt Bạch.
Anh cũng không rõ tại sao mình lại làm vậy.
Nếu suy nghĩ kỹ, có lẽ là vì anh vẫn còn canh cánh trong lòng về chiếc áo khoác nam khoác lên vai Thư Diêu tối qua, cũng như bát canh nóng hổi mà Sầm Nguyệt Bạch đưa cho cô.
Trang cá nhân của Sầm Nguyệt Bạch thực sự đã được cập nhật, với một bài đăng vào rạng sáng hôm qua.
Không có bất kỳ chú thích nào, chỉ là một bức ảnh.
Hàng chục nghìn bình luận, đa phần đều là của các cô gái trẻ, tràn ngập những lời xuýt xoa. Chu Mính Viễn từ những bình luận này xâu chuỗi được một số thông tin:
Bữa tiệc tối qua mà Thư Diêu tham dự là cùng với hai nhóm nhạc nam đình đám.
Không ít người để lại bình luận kèm theo ảnh, trong đó có cả những bức ảnh ghép hoặc khoảnh khắc vui đùa ngớ ngẩn, thậm chí là hình chai rượu và thức ăn.
So với những bức ảnh kia, bức của Sầm Nguyệt Bạch trông có phần tĩnh lặng và yên bình hơn nhiều.
Đó là một bức ảnh chụp bóng dưới ánh đèn:
Ánh đèn màu cam hắt lên những bóng cây cỏ trên sân thượng quán nướng, in lên bức tường gạch đỏ, tạo nên một khung cảnh rất yên ả.
Người hâm mộ không hiểu ý nghĩa bức ảnh, chỉ toàn tâng bốc Sầm Nguyệt Bạch bằng những lời hoa mỹ.
Nhưng Chu Mính Viễn lại chăm chú nhìn vào góc của bức ảnh, đôi mày nhíu chặt thành hình chữ "
".
Đó là một góc khuất không đáng chú ý, lẫn trong bóng cây là một phần bóng tay nhỏ nhắn.
Người khác không nhận ra, nhưng Chu Mính Viễn thì biết rõ.
Không chỉ biết độ cong tinh tế của đoạn cổ tay kia, anh còn biết rõ chủ nhân của nó thường có đôi tay lạnh, nơi đáy mắt ẩn chứa một nốt ruồi son, và nụ cười rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời.
Chu Mính Viễn ngổn ngang tâm sự, nhìn chằm chằm vào góc bức ảnh mà chẳng biết đã bao lâu.
Bạch Hủ vừa bước vào văn phòng đã nhận ra ngay hôm nay Chu Mính Viễn không được bình thường. Bình thường thì vị "Tiểu Chu tổng" này khi làm việc đã chẳng để tâm đến ai, Bạch Hủ ra vào cũng chẳng mấy khi được ngó ngàng.
Nhưng hôm nay thì khác, ánh mắt anh sao mà… sâu sắc, đượm chút tình ý?
Bạch Hủ nhón chân lại gần, lén liếc qua màn hình máy tính.
Hả?
Chẳng phải đây là trang Weibo của Sầm Nguyệt Bạch sao!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!