Chương 4: (Vô Đề)

Dịch giả: Lioncoeur, Hoa Thần, Christie, Twiness_nast, Beautiful_ada, Machinator

Jill cảm thấy tim mình đập nhanh theo những lời nói của Rebecca, cô cảm thấy mọi việc đang diễn ra quá nhanh và rõ ràng là họ chưa chuẩn bị. Quyết định của Rebecca dường như quá đột ngột, mặc dù Jill thật sự không chắc là cô ấy có tự nguyện hay không; nhưng Rebecca quả là người mạnh mẽ hơn cô tưởng.

Jill liếc quanh căn phòng khách rộng thênh thang trong nhà Barry, cẩn trọng quan sát phản ứng những đồng đội của mình. Khuôn mặt Chris đầy vẻ căng thẳng và nhăn nhó khi anh nhìn chằm chằm một cách vô hồn vào tấm bản đồ vịnh Caliban, trong khi Barry bước tới cửa sổ của căn phòng, vén màn và nhìn ra khoảng không bên ngoài trong sự bực tức.

"Họ lo lắng cho cô ấy, và có lẽ là họ đúng; Những điều về Griffith cho thấy lão ta là kẻ mất trí đáng sợ… nhưng chẳng phải bất kì ai trong bọn tôi đều không do dự nếu được yêu cầu lên đường đó sao? Như vậy chứng tỏ là Rebecca cũng được tín nhiệm y như họ, đâu có gì là quá kinh ngạc. Nên nhớ cô ta là một trong những điểm sáng hiếm hoi suốt nhiều ngày đáng chán vừa qua, kể từ khi ngôi biệt thự bị phá hủy.

Cô ta luôn luôn lạc quan là họ sẽ có cơ hội chống lại Umbrella kể cả sau khi họ bị đình chỉ công việc, và cô làm việc không biết mệt mỏi để giữ cho tinh thần của họ phấn chấn hơn. Cô ấy cũng là một người thông minh và không bao giờ khoe khoang điều đó, hoặc tỏ vẻ khinh thường khi cố gắng nói về đặc điểm của T

-Virus cho họ."

Rebbeca hơi bối rối, nhìn thoáng qua ba người đàn ông trong phòng. Kể cả David Trapp dường như cũng hơi lo ngại với quyết định của Rebecca, có lẽ vì cô quá trẻ.

Cô trẻ tuổi, nhanh nhẹn, và không có gì nghi ngờ là cô thông minh hơn tất cả chúng tôi ở đây, nhưng sự trẻ trung và nhanh nhẩu đó làm họ không thể yên tâm được. Jill nhìn vào mắt của cô và cười khích lệ. Vào tuổi của Rebecca, Jill là một tên trộm chuyên nghiệp. Cô cũng lo cho Rebecca, nhưng đó chỉ vì càng ngày cô càng chú ý đến Rebecca hơn. Thật sự cô không có ý nghĩ coi thường tài năng của Rebecca.

Rebecca cười đáp lại, và đi đến chỗ ngồi của cô khi David gật đầu lưỡng lự với người đồng đội mới của mình…

"Được rồi. Tốt. Có một chuyến bay đi Bangor vào hai mươi ba giờ, và nó sẽ chờ ở một vùng ngoài địa phận Exeter. Tôi nghĩ chúng ta có thể có một kế hoạch nhỏ ở đây, và rồi sẽ cho cô ghé qua nhà trên đường đến sân bay để cô có thể mang theo vài thứ."

Rebecca gật đầu, và sau đó có tiếng đóng cửa sổ, Barry quay lại tham gia với bọn họ, dựa lưng vào ghế sô pha. Anh vòng tay trước bộ ngực to lớn của mình và hất cằm về phía David. "Anh là một chiến lược gia giỏi đấy", anh nói, cố không lộ vẻ khó chịu. "Sao anh không chỉ cho chúng tôi nên làm gì tiếp theo?"

Hai người rõ ràng rất tôn trọng nhau, điều đó làm Jill có thiện cảm với David hơn nữa. Mặc dù Barry từng lừa cô trong thảm họa ở Spencer, Jill vẫn tin tưởng anh bởi công việc của cô cũng có lúc không mấy êm thấm, và anh thì có vẻ rất tin tưởng vào kỹ năng của David Trapp.

"Tôi không có ý chỉ huy mọi người", David nói, "nhưng tôi đang suy nghĩ làm thế nào để chúng ta có thể giải quyết tình thế này. Tôi đã biết sự phản bội của nhiều ngày nay… tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta nên có một ít thời gian để suy nghĩ chắc chắn cho hành động lần này. Tôi nhận thức được rằng những gì vừa xảy ra thật sự là một cú sốc rất lớn."

Jill tìm thấy điểm chung trong những lời nói chua cay của David, điều mà cô phải nhận ra sớm hơn, bằng từ "phản bội." Sự kiện cấu kết với Umbrella hiển nhiên làm anh ta không tài nào ngồi yên được …

"… Chris và Barry cũng vậy. Cả hai đã đóng góp cho lâu dài hơn mình và Rebecca…"

Jill thất vọng và giận dữ vì đã tự bán rẻ mình, nhưng nó không phải là động lực chính làm cô quyết định phải lật đổ Umbrella. Mục tiêu của cô đã được định rõ vào cái ngày chị em nhà McGee bị sát hại một cách dã man. Hai cô gái nhỏ là những nạn nhân vô tội đầu tiên khi T

-virus lan ra từ ngôi biệt thự Spencer và hai cô bé đều là bạn của cô. Cô xua những luồng suy nghĩ lan man đi để tập trung vào việc trước mắt.

Không có , công việc của họ sẽ khó khăn hơn. Không phải không thể, nhưng cô thừa nhận với chính mình là cơ hội thành công gần như bằng không. Sẽ tốt nếu cô không có suy nghĩ bị lép vế.

"Cũng chẳng nhằm nhò gì. Umbrella sẽ phải trả giá đắt cho những gì họ làm, cách này hay cách khác…"

Tiếng nói khàn khàn của Barry phá vỡ không khí yên tĩnh của căn phòng, cái nhìn đăm đăm của anh đầy vẻ suy nghĩ.

"Có thể chúng ta sẽ đưa lên báo. Không phải là địa phương, mà lớn hơn, quốc gia."

David thở dài, và lắc đầu: "Tôi đã nghĩ về nó. Đó là một ý kiến hay, nhưng bây giờ chúng ta không có bằng chứng nào chắc chắn."

"Vâng, nhưng ít nhất Umbrella sẽ không động đến chúng ta khi mà đang bị dư luận chú ý."

"Chúng ta không thể dựa vào đó", Jill nói. "Nếu họ đã thâu tóm được , thì họ sẽ có thể thâu tóm được bất cứ ai. Và nếu không có những bằng chứng… à, các bạn nên thừa nhận rằng những câu chuyện kiểu này kể cả những tờ báo lá cải cũng sẽ không mua."

Một hồi yên lặng đầy ảm đạm, dường như những lời nói của cô nhắc họ tất cả những chuyện này hết sức điên rồ, điên rồ với bất cứ kì ai chưa gặp phải những gì mà họ đã trải qua.

Một con virus đầy tai họa có thể biến đổi con người thành zombie, nó tạo ra những con quái vật kinh khủng không thể tả, những thứ vũ khí sống… một tổ chức đặc biệt đã phát minh và che dấu nó, họ thuê những nhà khoa học thí nghiệm trên người. Chỉ cần thêm một tên tội phạm chiến tranh diệt chủng và một trái bom nguyên tử là chúng ta có trong tay một cuốn sách bán đắt như tôm tươi.

"Thôi được, vậy chúng ta sẽ nói gì trước khi tập hợp những thành viên khác", Chris nói.

"Tôi đã nghĩ đến vài người trong đầu, những người tôi đã từng tập luyện chung. Và tôi biết Barry đã nhận được nhiều cú liên lạc". David gật đầu một cách hài lòng. "Vâng, tôi nghĩ điều đó nên được ưu tiên. Điều tôi lo lắng nhất bây giờ là làm thế nào để liên lạc với họ. Những văn phòng ở các chi nhánh khác có thể đã bị gắn thiết bị nghe trộm, và chúng ta muốn tránh bị Umbrella khám phá kế hoạch càng lâu càng tốt.

Thật không may, là chúng ta không thể sử dụng nguồn lực từ nhiều hơn nữa."

"Có thể chúng ta nên sử dụng người trung gian", Jill chậm rãi nói. "Người nào đó không liên quan đến "

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!