Dịch giả: Seraphy, GtaMaster, Jr, Hoa Thần, JediDarkLord
Jill nghe tiếng gì đó giống như tiếng kính vỡ và cô dừng ngay lại lắng tai nghe. Âm thanh vừa vang lên nghe có vẻ rất lạ, những hành lang liên tiếp trong ngôi biệt thự này làm Jill khó xác định được tiếng động đó phát ra từ đâu.
"Hay là mình tưởng tượng ra nhỉ…"
Jill thở dài rồi nhìn quanh cái nơi yên tĩnh này một cái, hàng loạt những phòng khách được xây nối tiếp nhau. Nãy giờ Jill đã kiểm tra tất cả ba căn phòng dọc theo cái hành lang treo đầy tranh ở tầng một này, và cô chẳng tìm được gì
- một phòng ngủ với hai cái giường, một phòng làm việc, và một căn phòng bị khóa đang trang trí dở và có một cái lò sưởi bên trong.
Trong phòng chỉ có duy nhất một công tắc đèn, và hồi nãy Jill đã mừng rơn khi tìm thấy một nút công tắc màu đen trong căn phòng làm việc hồi nãy
- và khi cô gạt nút thì chẳng có gì xảy ra ngoại trừ nước trong cái hồ cá bên cạnh rút xuống.
Jill cũng tìm thấy thêm một tá đạn cho khẩu Remington trong một thùng sắt bên dưới giường ngủ. Và chẳng có một cái huy hiệu nào cả.
Jill lấy cái PDA của Trent ra để kiểm tra vị trí của cô ở tầng một này. Vừa qua cánh cửa lớn ở tầng một này là một hành lang hình chữ U dẫn tới ban công phía trước. Cái hành lang này dẫn tới hai cánh cửa khác, một là ngõ cụt, còn một thì lại dẫn đến vài ba căn phòng khác nữa….
Jill cất cái PDA đi rồi rút khẩu Beretta ra, cô dừng lai một chút rồi đẩy cửa bước vào cái hành lang mới này. Thật không dễ gì khi vừa phải suy đoán nguyên nhân đã làm cho mọi người trong ngôi biệt thự này biến thành quái vật và việc các đồng đội của cô đột nhiên mất tích ở đây, đầu óc Jill cứ rối tinh rối mù cả lên.
"Có lẽ nên đọc qua mấy tờ giấy này…"
Căn phòng làm việc bài trí tương đối đơn giản với một cái bàn, một cái kệ
- có một chiếc áo khoác dùng để mặc trong phòng thí nghiệm, và những tờ giấy để bừa bãi trên bàn chỉ là những ký tự và những con số. Jill không tệ lắm về môn hóa nên cô biết rằng mình đang đọc những công thức hóa học, vì vậy cô chẳng buồn đọc chúng
- nhưng khi nhìn thấy những tờ giấy này thì Jill bắt đầu nghĩ rằng những con zombie đó là nạn nhân của một vụ tai nạn trong thí nghiệm hóa học. Căn biệt thự này vẫn được bí mật duy trì từ tiền của công ty, và nó lại được che đậy khỏi thế giới bên ngoài lâu đến như vậy. Từ lớp bụi bám trên đồ vật Jill đoán rằng nơi này chỉ mới bị bỏ hoang khoảng hai tháng nay
- và điều này trùng với những vụ án xảy ra ở thành phố Raccoon.
"Nếu như ở đây đang tiến hành những cuộc thí nghiệm bí mật và đã xảy ra tai nạn thì… Cái gì đã biến những người ở đây thành những con quái vật ăn thịt người? Điều đó nghe thật vô lý…."
Nhưng đó là điều duy nhất mà Jill thấy có lý mặc dù Jill vẫn còn mấy giả thiết nữa trong đầu. Còn về các đồng đội của cô, ngoài việc Barry có thái độ lạ lùng thì cô không thể nghĩ ra tại sao Chris và Wesker lại mất tích.
"Và sẽ chẳng tìm ra cái gì mới nếu mình không làm cái gì đó."
Đúng vậy. Jill ngắt dòng suy nghĩ của mình rồi bước ra ngoài hành lang trở lại.
Jill ngửi thấy mùi hôi trước khi cô nhìn thấy xác con zombie từ xa ở cuối hành lang. Ánh sáng lờ mờ từ ngọn đèn làm cho cái hành lang trải thảm đỏ này trở nên lung linh huyền ảo một màu đỏ. Jill chỉa khẩu súng vào cái thây bất động và bước từ từ đến
- bỗng nhiên cô nghe thấy có tiếng đóng cửa ở đâu đó rất gần.
"Barry?"
Anh ta đã nói rằng sẽ đi về phía kia khu nhà này mà, hay là anh ta tìm thấy cái gì đó có ích nên đuổi theo cô… hay là ai đó trong đội.
Jill cảm thấy mừng rơn, cô nhanh chóng chạy đến đầu bên kia hành lang. Khi vừa tới chỗ rẽ, một mùi hôi nồng nặc xộc vào mũi Jill, và con zombie đang nằm bất động bỗng vùng lên chộp lấy chân cô, nó nắm chặt mắt cá chân của Jill với một sức mạnh kỳ lạ.
Bị bất ngờ Jill vung tay để giữ thăng bằng và cô la lên kinh tởm khi nước dãi của nó tuôn ra từ bộ mặt mục nát và nhễu lên giày. Bàn tay trơ xương của nó cào trên lớp da của chiếc ủng, và theo bản năng Jill co chân kia lên đạp thẳng vào đỉnh đầu con zombie, một tiếng "rắc" vang lên. Một lỗ thủng xuất hiện trên đầu nó, để lộ ra cả xương bên trong. Con zombie vẫn nắm chặt chân của Jill và cô bắt đầu cảm thấy đau.
Jill đạp cái thứ hai, cái thứ ba và đến cái thứ tư thì đầu con zombie nát bét ra dưới gót chân của cô.
Bàn tay của nó giật giật mấy cái, máu từ đầu phụt ra và con zombie gục xuống tấm thảm đầy bụi.
Jill đạp lên xác con zombie vụt chạy qua góc hành lang bên kia, cố gắng lắm mới không nôn ọe ra. Jill đã nghĩ trong đầu rằng những con quái vật kinh tởm này cũng chỉ là những nạn nhân mà thôi, giống như Pris và Beck vậy, và giải thoát cho họ là điều cuối cùng mà cô có thể làm được
- tuy nhiên bọn họ cũng là những mối nguy hiểm chết người, chưa kể là họ còn có thể mang virus trong người. Vì vậy Jill tự nhủ phải cẩn thận hơn nữa.
Có một cánh cửa bên tay phải của cô, một cánh cửa gỗ lớn với khung cửa được gia cố bằng kim loại, trên ổ khóa có khắc hình bộ áo giáp, nhưng nó không bị khóa, cũng giống như những cánh cửa khác mà cô vừa đi qua ở tầng một này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!