Một đám người nhìn nhau, không ngờ lại đột nhiên xảy ra biến cố như vậy.
Lý Huỳnh Thái bước ra từ trong đám người mặc đồ đen, đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, quan tâm hỏi: "Anh Diện, không sao chứ?"
Lâm Thanh Diện lắc đầu: "Không sao."
Lưu Biên nhìn thấy Lý Huỳnh Thái, sắc mặt thay đổi hoàn toàn, khoảng thời gian trước anh ta và Lý Huỳnh Thái đã từng va chạm với nhau, chẳng lẽ tên nhóc đó đến đây để trả thù?
Nhưng sớm không đến muộn không đến, tại sao lại đến vào ngay lúc này?
"Lý Huỳnh Thái, mày đem nhiều người đến đây như vậy để làm gì?" Lưu Biên híp mắt, anh ta biết chắc chắn Lý Huỳnh Thái tìm đến anh ta không phải để uống trà.
"Làm gì? Đương nhiên là làm mày rồi!" Câu trả lời của Lý Huỳnh Thái giống như ban nãy khi Lưu Biên đáp lời Hứa Bích Hoài.
Gương mặt Lưu Biên co rút lại, lạnh lùng nói: "Lý Huỳnh Thái, chuyện lần trước tao không chiếm lợi được bao nhiêu, mày không phải một người nhỏ nhen như vậy chứ, vì một chút chuyện như vậy, mà muốn ra tay với tao?"
Lý Huỳnh Thái chế giễu, nói: "Con mẹ nó ai vì chuyện lần trước chứ, hôm nay ông đây đến để thay anh Diện xử lí mày!"
"Anh Diện?" Gương mặt Lưu Biên lộ ra vẻ nghi ngờ, ngay lập tức anh ta nghĩ đến một người, quay lại nhìn Lâm Thanh Diện: "Mày nói là thằng này sao?"
"Không sai." Lý Huỳnh Thái mạnh mẽ nói.
Hứa Bích Hoài kinh ngạc, tên tuổi của Lý Huỳnh Thái cô đã từng nghe qua, cũng là một trong ba người đứng đầu giới ngầm của Hồng Thành, không ngờ anh ta lại gọi Lâm Thanh Diện một tiếng anh Diện.
"Lý Huỳnh Thái, đầu mày bị úng nước rồi à, thằng nhóc này là một tên bỏ đi nổi tiếng toàn Hồng Thành, mày lại vì nó mà ra tay với tao?" Sắc mặt Lưu Biên như gặp phải quỷ.
"Mày muốn tìm chết à?" Lý Huỳnh Thái nghe Lưu Biên nói Lâm Thanh Diện như vậy, lập tức trở nên nóng nảy.
Lưu Biên cười lớn, nói: "Lý Huỳnh Thái, con mẹ nó mày đừng tưởng tao là một thằng ngốc, tên vô dụng Lâm Thanh Diện này ở nhà họ Hứa còn không bằng một con chó, mày nói mày vì nó sao, đánh chết tao cũng không tin!"
"Vậy thì con mẹ nó, tao đánh chết mày!" Lý Huỳnh Thái bước thẳng lên phía trước, chuẩn bị ra tay với Lưu Biên, có điều bị Lâm Thanh Diện cản lại.
"Cậu đưa Bích Hoài ra ngoài trước đi, chuyện này đừng để cô ấy nhìn thấy." Lâm Thanh Diện nói.
Lý Huỳnh Thái trừng mắt nhìn Lưu Biên, rồi gật đầu với Lâm Thanh Diện, sau đó quay người đưa Hứa Bích Hoài ra ngoài.
Lưu Biên nhìn Lâm Thanh Diện, lạnh lùng nói: "Thằng ngốc, có phải Lý Huỳnh Thái bảo mày phối hợp diễn kịch với nó không? Dựa vào mày, mà cũng có tư cách để tên kia gọi một tiếng anh Diện sao?"
Cùng là những người đứng đầu giới ngầm, Lưu Biên cảm thấy Lý Huỳnh Thái gọi tên vô dụng Lâm Thanh Diện một tiếng anh, cũng đã kéo giá trị của anh ta xuống.
"Đừng phí lời nữa, một lúc nữa là tới lượt mày chết rồi." Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói.
"Con mẹ nó, diễn đến nghiện rồi à, có phải do Lý Huỳnh Thái mà mày mới dám nói chuyện với ông đây như vậy không? Đợi một lát nữa giải quyết Lý Huỳnh Thái xong, ông đây sẽ cho mày biết sự lợi hại của ông!"
Lâm Thanh Diện nhếch miệng, không để ý đến anh ta nữa.
Hai nhân viên ở đó không xa nhìn lén qua bên này, bọn họ vốn tưởng rằng Lâm Thanh Diện chết chắc rồi, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
"Chuyện gì thế này, người mà vừa dẫn đám người kia vào, hình như là Lý Huỳnh Thái."
"Không sai, chính là anh ta, không ngờ hai trong ba người đứng đầu giới ngầm lại đến chỗ chúng ta, hôm nay đúng thật là xui xẻo mà, hơn nữa cậu nhìn thấy thái độ của Lý Huỳnh Thái với Lâm Thanh Diện không, gọi anh ta một tiếng anh Diện đấy, chẳng lẽ Lâm Thanh Diện không đơn giản như chúng ta nghĩ?"
"Cậu đừng nghĩ nhiều như vậy, Lâm Thanh Diện chỉ là một tên bỏ đi, chắc là chỉ phối hợp với Lý Huỳnh Thái mà thôi, đợi Lý Huỳnh Thái lợi dụng xong anh ta, rồi sẽ đá anh ta ra chỗ khác thôi, đến lúc đó chắc chắn Lưu Biên sẽ không bỏ qua cho anh ta, tôi đã có thể tưởng tượng ra dáng vẻ thảm hại của anh ta rồi."
"Nói cũng đúng, cuối cùng người xui xẻo e là chỉ có Lâm Thanh Diện thôi, tên vô dụng như anh ta tôi cũng không thể nhìn tiếp được nữa rồi."
…
Chỉ trong một lát, Lý Huỳnh Thái đã từ bên ngoài trở về, anh ta sắp xếp vài người bảo vệ Hứa Bích Hoài, để Hứa Bích Hoài yên tâm chờ đợi là được rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!