"Chào bạn cũ, còn nhớ tôi không?"
Một câu bảy chữ rất ngắn gọn, nhưng lại khiến Elvis cảm giác như búa tạ nện xuống đầu.
Cái giọng này... là của kẻ đó...
Khốn kiếp! Sao nó lại gọi cho mình?
4
Tiếng báo động trong đầu réo lên inh ỏi, Elvis bất giác siết chặt tay thành nắm đấm, song giọng điệu vẫn cố gắng tỏ ra bình tĩnh: "Mày là ai?"
1
Dù đã biết người gọi là ai, Elvis vẫn không muốn tin.
1
Đầu dây bên kia bật ra một tiếng cười lớn, nghe có vẻ thoải mái bình thường nhưng vào tai Elvis lại mang cảm giác châm chọc khiến người ta khó chịu: "Mới có mấy năm không gặp thôi, bạn quên tôi rồi à? Đức Lương đây mà."
...
Mẹ kiếp!
Vừa nghe cái tên này, Elvis đã muốn chửi thề. Thực sự là hắn sao?
"Đức Lương..." Elvis nghiến răng: "Mày gọi tao làm cái gì?"
Khi hỏi câu này, giọng hắn đã có phần hơi run rồi.
Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi sau đó, một loạt những ký ức của sáu năm trước đã tràn về như nước lũ trong tâm trí Elvis.
Hắn sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên được.
Và cả Đức Lương cũng thế.
Ngày ấy, vốn dĩ hắn với Đức Lương là bạn bè, tuy không quá thân thiết nhưng cũng nói chuyện qua lại nhiều lần, tiệc tùng sự kiện đều sẽ mời nhau tham dự. Và cũng vì thế mà Elvis với Hồng Duy mới quen nhau. Ở một mức độ nào đó, có thể xem Đức Lương như cầu nối cho chuyện tình cảm sai trái này.
Thực tế thì Đức Lương không biết về mối quan hệ của Elvis và Hồng Duy, do thời điểm đó Hồng Duy không công khai với anh em trong đội, mà Elvis với Đức Lương thì lại không đủ thân để chia sẻ về những chuyện như vậy. Nếu biết từ trước, có lẽ Đức Lương đã ra sức ngăn cản rồi.
Bởi vì dù không quá rành rẽ, cũng chưa từng tìm hiểu đời sống cá nhân của Elvis, nhưng qua cách hắn nói chuyện, hành xử với mọi người, Đức Lương vẫn mơ hồ cảm nhận được người này không đơn giản tốt đẹp như vẻ bề ngoài của hắn. Và quả nhiên mọi chuyện không nằm ngoài dự đoán của anh, Hồng Duy dính vào hắn, gặp phải cú vấp ngã đau đớn nhất trong cuộc đời.
Lúc hội Công Phượng, Tuấn Anh báo tin và xin anh đi cứu Hồng Duy, Đức Lương gần như đã phát điên, vừa lo lắng sợ hãi, vừa tức giận phẫn nộ. Thế nhưng, hơn hết, khi ấy anh vẫn hiểu rằng mình cần phải bình tĩnh lại và tìm cách đưa Hồng Duy rời khỏi Elvis trước.
Rồi, bằng tất cả những hiểu biết của mình về hắn, bằng bản lĩnh của một người anh lớn, Đức Lương đã thành công xử lý được vụ rắc rối này, còn đập cho Elvis một trận lên bờ xuống ruộng, khiến hắn phải nằm viện hơn một tháng trời.
5
Đến tận bây giờ, trên vai trái của Elvis vẫn còn một vết sẹo do Đức Lương để lại.
Cũng bởi vì thế, suốt mấy năm qua, Elvis mới không dám quay về tìm Hồng Duy nữa.
Chỉ là không hiểu tại sao đến bây giờ hắn lại đột nhiên phát điên.
"Elvis." Đức Lương chậm rãi nói, giọng điệu đã trở nên nghiêm túc hơn một chút: "Rất xin lỗi nhưng tôi cũng không có thời gian để mà nói nhiều với bạn bây giờ, tôi sẽ vào thẳng vấn đề luôn. Thả Thanh với Mạnh ra. Hai đứa nó là em tôi, có gì bạn giải quyết với tôi này, còn để chúng nó yên."
"Đừng có mơ!" Elvis lớn tiếng đáp lại: "Chuyện này là chuyện của tao với Duy, và cái thằng chó không biết trời cao đất dày này. Không liên quan đến mày! Tao không có gì để giải quyết với mày cả!"
"Ồ thế à?" Đức Lương tỏ vẻ ngạc nhiên đầy giả dối: "Nhưng mà tôi lỡ ra Hà Nội gặp bạn rồi, chẳng lẽ bạn lại không nể mặt tôi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!