Sau khi nhận được tin về hộp quà và bó hoa kỳ lạ được gửi đến cho Hồng Duy, Công Phượng, Duy Mạnh, Hồng Duy, Quang Hải cùng Văn Hậu đã nhanh chóng quay về khách sạn.
Hộp quà hiện đã được Công Phượng giữ và đem vào phòng 2010 cùng Hồng Duy, Duy Mạnh. Ngoài ba người ra, không một ai được vào hay được hỏi han gì thêm về món quà bất ngờ này.
Lúc này, cả ba người đang ngồi trên giường, trước mặt họ là hộp quà cùng bó hoa. Hồng Duy được Duy Mạnh ôm trong lòng, sắc mặt hơi tái, ánh mắt lộ rõ sự lo lắng, sợ hãi.
Duy Mạnh: Anh Phượng, chuyện gì đang xảy ra vậy? Mấy thứ này là thế nào?
Công Phượng: Tao cũng chưa biết nữa, nhưng chắc chắn không phải cái gì tốt lành rồi.
Duy Mạnh: Trong hộp này là cái gì? Có mở ra được không?
Hồng Duy: Đừng! Đừng mở!
Duy Mạnh: Được rồi được rồi, bình tĩnh, có Mạnh đây mà, bình tĩnh đừng hoảng.
Hồng Duy: Đừng mở, tuyệt đối không được mở, thật sự không thể mở đâu...
Duy Mạnh: Di sao vậy? Có chuyện gì à?
Hồng Duy: Đừng mở...
Công Phượng: Duy, mày biết người gửi những thứ này cho mày là ai đúng không?
Hồng Duy: ...
Công Phượng: Có phải là...
Hồng Duy: Anh Phượng! Đừng!
1
Duy Mạnh: Duy...
Hồng Duy: Chuyện này... Duy sẽ giải quyết được, sẽ không sao đâu, không để ảnh hưởng đến mọi người đâu.
Duy Mạnh: Nhưng rốt cuộc là chuyện gì? Ít nhất Duy cũng phải nói cho tao biết chứ. Tao là người yêu của Duy mà!
Hồng Duy: Không được... không thể nói được...
Duy Mạnh: Tại sao?
Hồng Duy: Đừng hỏi tao nữa được không... Tao có lí do riêng của tao mà.
Duy Mạnh: Nhưng mà...
Công Phượng: Mạnh!
Công Phượng gọi một tiếng, đồng thời nhẹ lắc đầu một cái, ra hiệu cho Duy Mạnh tạm thời đừng tiếp tục ép hỏi Hồng Duy.
Đoạn, anh quay sang cầm bó hoa lên, giở tấm thiệp ra xem thật kỹ càng. Hoa hồng trắng, mười tám bông, không thừa không thiếu, được gói bằng giấy đen tuyền, nhìn không phải không đẹp, nhưng mang cảm giác hơi lạnh người. Tấm thiệp được cài trên hoa lại là màu đỏ thẫm, bên ngoài ghi dòng chữ Dear Pinky viết tay rất nắn nót, bên dưới là ảnh Hồng Duy. Giống như những gì Tiến Linh và Hoàng Đức đã mô tả, tấm ảnh có vết cắt rất rõ ràng, có vẻ là ảnh Hồng Duy chụp cùng với ai đó, nhưng người bên cạnh đã bị cắt mất. Mặt trong tấm thiệp cũng chỉ ghi nội dung rất ngắn gọn: chúc mừng chiến thắng. Không kí tên, không có dấu hiệu gì khác.
Công Phượng cầm tấm thiệp, nghiền ngẫm một hồi, đôi mày hơi nhíu lại.
Sau đó, ánh mắt anh đã chuyển sang hộp quà màu hồng phấn nhìn có vẻ không ăn nhập gì với bó hoa kia. Do dự một lúc, anh cầm nó lên...
Hồng Duy giật mình hốt hoảng, vội đè tay anh xuống, lắc đầu lia lịa. Ý tứ rất rõ ràng, cậu không muốn Công Phượng mở hộp quà này ra.
Công Phượng: Duy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!