Hải Ké: Hú!
Toàn Kpop: Ông không thể dùng ngôn ngữ loài người để gọi bọn tôi được à ông Hải?
Hải Ké: Không :)
Hải Ké: Lâm bảo tao là koala.
Toàn Kpop: ...
Ông Trời: Koala nào mà hú như vượn thế?
Hải Ké: Ê thằng kia! Bây giờ mày chưa lên tập trung nhưng không có nghĩa là không lên nhé! Đến lúc đấy đừng bảo sao tao ác.
Lâm Tây: Thôi Hải đừng giận. Mọi người đến khách sạn cả rồi chứ? Ổn thỏa cả không?
Hải Ké: Ổn cả.
Hải Ké: Nhưng mà koala không có cây để ôm, buồn nhắm á.
Toàn Kpop: Một sự ớn lạnh kinh dị chạy dọc sống lưng.
Trường Híp: Xin mô tả nhẹ là thằng Toàn vừa ném điện thoại ra xa rồi giật lùi giật lùi tránh xa khỏi nó y như thằng Thanh lúc lật bát cơm lên thấy rắn nhựa vậy. Nhưng mà công nhận anh Hải làm ớn thật.
Thanh Nô Tài: Ủa alo? Tôi liên quan gì trong chuyện này?
Mạnh Gắt: Tao mới like page Băn Thăn ơi anh còn sợ rắn nhựa không này. 3,1k like luôn rồi đó.
Trường Híp: Nhục nhã ê chề.
Mạnh Gắt: Nhục nhã ê chề +1
Hải Ké: Nhục nhã ê chề + 2
Toàn Kpop: Nhục nhã ê chề + 3
Ông Trời: Nhục nhã ê chề + 4
Vương Cao: Nhục nhã ê chề + 5
Huy Hoàng Tử: Nhục nhã ê chề + 6
Phượng Công Chúa: Nhục nhã ê chề + cả đội.
Phượng Công Chúa: Thế đi cho nó nhanh. Cứ ting ting ting nhảy nhức cả đầu.
Thanh Nô Tài: Ơ kìa anh!
Thanh Nô Tài: Anh phải bênh em chứ! Sao anh lại hùa theo mọi người? Anh không thưn Thăn nữa rùi!
Phượng Công Chúa: Nói đúng quá đéo bênh được.
Trường Híp: Ôi sao mà hả dạ!
Huy Hoàng Tử: Đến người nhà còn không bênh được thì mong đợi gì ai?
Vương Cao: Ngồi khóc giữa cơn mưa, mới thấu đâu là chạm đáy của nỗi đau!
Hoàng Thượng: Tôi phải công nhận một điều là ông hát ghê thật Vương ạ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!